top of page

LÃNH ĐẠO

Hữu Tâm ngày 5 tháng 1 năm 2025

“Một người lãnh đạo mà ai cũng yêu quý có lẽ đang làm sai điều gì đó.” - Câu nói này nghe có vẻ nghịch lý, nhưng lại là một thực tế phũ phàng trong cuộc sống.


Trong xã hội, chúng ta thường ngưỡng mộ những người lãnh đạo được mọi người yêu mến, tôn trọng. Hình ảnh một người lãnh đạo nhân từ, bao dung luôn được ca ngợi. Tuy nhiên, liệu đây có phải là một thước đo hoàn hảo cho sự thành công của một nhà lãnh đạo?


Khi một người lãnh đạo được quá nhiều người yêu mến, họ sẽ dễ rơi vào tình huống khó xử. Họ sợ mất lòng người khác, sợ làm tổn thương đến tình cảm của mọi người. Điều này khiến họ trở nên e dè trong việc đưa ra những quyết định khó khăn, đặc biệt là những quyết định liên quan đến việc xử lý các vi phạm.


Một nhà lãnh đạo không chỉ là người truyền cảm hứng mà còn là người thực thi công lý. Họ phải đảm bảo rằng mọi người đều tuân thủ luật pháp và quy định. Việc trừng phạt những người vi phạm là một phần không thể thiếu trong vai trò của một người lãnh đạo. Nếu một nhà lãnh đạo không dám trừng phạt những hành vi sai trái, họ sẽ tạo ra một môi trường làm việc thiếu công bằng, nơi mà những người làm việc chăm chỉ sẽ cảm thấy bị thiệt thòi.


Tôn sùng lãnh đạo là một hiện tượng xã hội phổ biến. Chúng ta thường có xu hướng thần tượng hóa những người ở vị trí cao, xem họ như những người hoàn hảo. Tuy nhiên, việc tôn sùng một cá nhân quá mức có thể dẫn đến những hậu quả tiêu cực. Nó có thể làm mờ đi những sai lầm của người lãnh đạo và khiến họ trở nên tự tin thái quá.


Để có cái nhìn khách quan hơn về vai trò của một người lãnh đạo, chúng ta cần phải thoát khỏi tâm lý tôn sùng lãnh đạo một cách thái quá. Chúng ta cần hiểu rằng, một người lãnh đạo cũng là con người, họ cũng có những sai lầm và hạn chế. Việc phê bình và chỉ ra những thiếu sót của người lãnh đạo không phải là một hành vi xấu, mà là một cách để giúp họ hoàn thiện bản thân và phục vụ tốt hơn cho cộng đồng.


Một người lãnh đạo giỏi là người biết cân bằng giữa tình cảm và lý trí. Họ phải vừa đủ cứng rắn để đưa ra những quyết định khó khăn, vừa đủ mềm mỏng để tạo ra một môi trường làm việc thân thiện. Việc được mọi người yêu mến là điều đáng quý, nhưng không phải là mục tiêu cuối cùng của một nhà lãnh đạo. Điều quan trọng nhất là họ phải hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, đảm bảo sự phát triển bền vững cho tổ chức và xã hội.


Thật đáng buồn khi nhận thấy, trong bối cảnh xã hội hiện nay, việc bày tỏ quan điểm trái chiều, đặc biệt là những ý kiến chỉ trích đối với nhà lãnh đạo, lại trở thành một hành vi vi phạm pháp luật. Tại Việt Nam, những người dám lên tiếng thường phải đối mặt với những áp lực rất lớn từ phía cơ quan công an. Họ có thể bị triệu tập, sách nhiễu, thậm chí là bị bắt giam.


Việc cấm đoán tự do ngôn luận không chỉ là một hành vi vi phạm nhân quyền mà còn là một dấu hiệu cho thấy xã hội đang bị trì trệ. Một xã hội mà người dân không được phép bày tỏ ý kiến của mình là một xã hội thiếu dân chủ, thiếu minh bạch. Đó là một xã hội mà sự sáng tạo bị kìm hãm, nơi mà những ý tưởng mới không có cơ hội được nảy nở.


Khi người dân không được phép chỉ trích những chính sách sai lầm, các nhà lãnh đạo sẽ không có động lực để cải cách. Khi thông tin bị kiểm soát, các hành vi tham nhũng sẽ khó bị phát hiện và xử lý.


Khi người dân cảm thấy bị đối xử bất công và không được lắng nghe, họ sẽ mất lòng tin vào chính quyền. Một xã hội mà người dân không được tự do tư duy và sáng tạo sẽ không thể phát triển bền vững.


Việc cấm đoán tự do ngôn luận là một hành vi đi ngược lại với xu thế phát triển của nhân loại. Để xây dựng một đất nước phồn vinh và hạnh phúc, chúng ta cần phải tạo ra một môi trường xã hội mà ở đó, mọi người đều được tôn trọng và có cơ hội để phát triển.



Comments


Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page