THẾ HỆ TRẺ VIỆT NAM VÀ TƯƠNG LAI CỦA ĐẤT NƯỚC
- lienhiephoi
- 9 hours ago
- 5 min read
Maria Trinh Nguyễn, ngày 17 tháng 8 năm 2025
Trong nhiều thập kỷ qua, chế độ Cộng Sản Việt Nam luôn tự hào về những thành tựu mà họ cho là đã đạt được: giữ vững hòa bình và đạt tốc độ tăng trưởng kinh tế ấn tượng. Những con số GDP, những tòa nhà cao tầng và những lời ca tụng về sự ổn định xã hội thường được dùng để che lấp một sự thật đáng buồn hơn nhiều. Đó là cuộc khủng hoảng ý niệm quốc gia đang diễn ra âm thầm, dai dẳng và ngày càng trở nên trầm trọng.
Nhiều người Việt Nam vẫn còn nhớ về cuộc di cư thuyền nhân đầy bi tráng sau năm 1975. Hàng triệu người đã phải liều mình vượt biển, tìm kiếm một tương lai tốt đẹp hơn nơi xứ người. Cuộc di tản đó được cho là đã kết thúc, nhưng thực chất nó chỉ chuyển mình sang một hình thức mới: được bình thường hóa thành một dòng chảy di cư đều đặn, âm thầm qua nhiều thập kỷ.
Những con số xuất khẩu lao động được chính quyền công bố với đầy vẻ tự hào. Họ xem đó là một thành tựu kinh tế, một nguồn thu ngoại tệ quan trọng. Nhưng họ đã quên mất rằng, mỗi người ra đi là một câu chuyện buồn, một sự lựa chọn bất đắc dĩ. Họ rời bỏ quê hương không chỉ vì miếng cơm manh áo mà còn vì thiếu niềm tin, thiếu cơ hội và thiếu một tương lai vững chắc tại chính đất nước của mình.
Việc một quốc gia tự hào về việc xuất khẩu những con người tài năng, khỏe mạnh và tràn đầy nhiệt huyết để làm những công việc chân tay vất vả ở nước ngoài là một nghịch lý đau lòng. Đó là dấu hiệu của một nền kinh tế không thể tạo ra đủ việc làm chất lượng cao, một xã hội không thể giữ chân người tài và một chính quyền không thể thắp lên hy vọng cho người dân của mình.
Thật đáng buồn khi thấy những người trẻ phải rời xa gia đình, bạn bè để làm việc cật lực, đối mặt với rủi ro và bất công ở nơi xa lạ. Họ là những người mang trong mình khát vọng vươn lên, nhưng lại không có đủ điều kiện để thực hiện khát vọng đó trên mảnh đất quê hương.
Nhưng trong bi kịch này, chúng ta cũng có thể tìm thấy một tia hy vọng. Nỗi đau ấy có thể trở thành động lực để chúng ta cùng nhau suy ngẫm, cùng nhau hành động. Thay vì chấp nhận hiện thực một cách thụ động, chúng ta hãy đứng lên và yêu cầu một sự thay đổi. Thay vì chấp nhận một tương lai phụ thuộc vào việc xuất khẩu lao động, chúng ta hãy đấu tranh cho một nền kinh tế sáng tạo, một xã hội công bằng và một quốc gia nơi mỗi người Việt Nam đều có thể tự hào sống, làm việc và cống hiến.
Cuộc khủng hoảng ý niệm quốc gia không chỉ là trách nhiệm của một vài người, mà là trách nhiệm của cả một dân tộc. Chúng ta cần phải cùng nhau xây dựng lại niềm tin vào tương lai, tạo ra những cơ hội để người Việt có thể phát huy hết tiềm năng của mình ngay trên chính quê hương mình. Chúng ta có thể làm được điều đó, nếu chúng ta ngừng chấp nhận những niềm tự hào rỗng tuếch và bắt đầu đối diện với sự thật đau lòng.
Sự thật đau lòng về những con số xuất khẩu lao động không phải để làm chúng ta nản lòng, mà để thôi thúc chúng ta hành động. Giới trẻ Việt Nam ngày nay, với kiến thức, sự sáng tạo và khát vọng vươn lên, chính là chìa khóa để thay đổi thực trạng này. Thay vì chấp nhận việc phải rời bỏ quê hương để tìm kiếm cơ hội, chúng ta hãy biến những thách thức thành động lực để xây dựng một đất nước nơi mọi người đều có thể sống và làm việc với niềm tự hào.
Thứ nhất, hãy đầu tư vào bản thân. Kiến thức là sức mạnh. Trong bối cảnh toàn cầu hóa, việc học hỏi không ngừng, trau dồi kỹ năng, đặc biệt là các kỹ năng mềm và kỹ năng số, sẽ giúp chúng ta tạo ra giá trị khác biệt. Thay vì chỉ học để có bằng cấp, hãy học để có tri thức và kỹ năng thực sự, để có thể đóng góp vào sự phát triển của nền kinh tế tri thức.
Thứ hai, hãy dấn thân và khởi nghiệp. Đừng ngại dấn thân vào những lĩnh vực mới, đừng sợ thất bại. Khởi nghiệp không chỉ là xây dựng một doanh nghiệp, mà còn là tạo ra những giải pháp cho những vấn đề của xã hội. Bằng sự sáng tạo và tinh thần đổi mới, chúng ta có thể tạo ra những sản phẩm, dịch vụ chất lượng cao, từ đó tạo ra việc làm, đóng góp vào sự phát triển kinh tế và giữ chân những người tài giỏi ở lại.
Thứ ba, hãy chung tay xây dựng cộng đồng. Thay đổi không phải là việc của một cá nhân mà là nỗ lực của cả một tập thể. Hãy tham gia vào các hoạt động cộng đồng, các dự án xã hội, lan tỏa những giá trị tích cực. Bằng cách kết nối và hỗ trợ lẫn nhau, chúng ta có thể tạo ra một môi trường làm việc và sống tốt đẹp hơn, một xã hội công bằng và nhân văn hơn.
Cuối cùng, hãy nuôi dưỡng lòng tự hào dân tộc một cách đúng đắn. Lòng tự hào không đến từ những khẩu hiệu rỗng tuếch, mà đến từ sự cống hiến thực sự của mỗi người. Hãy tự hào về truyền thống lịch sử, văn hóa của dân tộc, nhưng đồng thời, hãy dũng cảm đối diện với những mặt hạn chế để cùng nhau khắc phục. Hãy tự hào vì chúng ta đang góp phần xây dựng một Việt Nam thịnh vượng, nơi mỗi người dân đều có thể sống với phẩm giá và được tôn trọng.
Thế hệ trẻ Việt Nam không cần phải rời đi để thành công. Chúng ta có thể thành công ngay trên chính quê hương mình, nếu chúng ta đủ dũng cảm để thay đổi, đủ kiên trì để xây dựng và đủ sáng tạo để vươn lên. Tương lai của đất nước nằm trong tay chúng ta.

Comments