SƯ HAY KHÔNG SƯ VÀ SÂN HAY KHÔNG SÂN
Nguyễn Hữu Tánh ngày 19 tháng 5 năm 2024
Trên mảnh đất quê hương vốn thấm đẫm tinh thần Phật giáo, những ngày qua lại vang vọng tiếng chuông vang vọng, khơi gợi trong tâm hồn mỗi Phật tử những cảm xúc bồi hồi, xao động. Hành trình của Thích Minh Tuệ, vị tu sĩ không được Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) công nhận, đã trở thành tâm điểm của sự chú ý, thu hút sự quan tâm và tranh luận sôi nổi trong cộng đồng Phật giáo.
Giữa những phức tạp và tranh cãi, hành trình này như một mảnh gương phản chiếu, soi rọi vào bức tranh muôn màu muôn vẻ của Phật giáo Việt Nam ngày nay. Nơi đó, có những quy định, giới luật cần được tôn trọng, nhưng cũng có những khát vọng chân chính về tự do tu hành và hoằng dương Phật pháp.
Thích Minh Tuệ, một tu sĩ trẻ tuổi, với ước nguyện hoằng dương Phật pháp, đã chọn con đường hành hương đầy gian nan, thử thách. Quyết định của ông đặt ra những câu hỏi nhức nhối về ranh giới giữa tuân thủ và tự do, giữa cá nhân và cộng đồng.
Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN), với vai trò quản lý và tổ chức, đã đưa ra những tuyên bố và hành động nhằm đảm bảo trật tự và sự thống nhất trong Giáo hội. Tuy nhiên, những hành động này cũng vấp phải những phản ứng trái chiều, khơi gợi những tranh luận sôi nổi về quyền tự do tín ngưỡng và vai trò của Giáo hội.
Phản ứng trước văn bản không công nhận Thích Minh Tuệ là Sư, hàng chục nhà sư đã gia nhập đoàn tu hành đi cùng Thích Minh Tuệ vào Nam sáng ngày 18 tháng 5 tại Kỳ Anh, Hà Tĩnh. Theo các chuyên gia nghiên cứu về xã hội thì có thể vào thời gian tới sẽ có nhiều các nhà Sư gia nhập đoàn tu hành trên đường vào Nam.
Hành trình của Thích Minh Tuệ cũng nhận được sự ủng hộ từ nhiều Phật tử, những người tin tưởng vào con đường tu hành chân chính của ông và mong muốn một nền Phật giáo cởi mở, dung hòa. Họ đồng hành cùng ông trên con đường đầy gian nan, gieo mầm hy vọng vào một tương lai tươi sáng cho Phật giáo Việt Nam.
Hành trình của Thích Minh Tuệ là một hồi chuông cảnh tỉnh, đánh thức những trăn trở về thực trạng Phật giáo Việt Nam hiện nay. Vẫn còn đó những bất cập trong công tác quản lý, những mâu thuẫn giữa quy định và thực tiễn tu hành, và những trăn trở về mối quan hệ giữa Giáo hội và các tu sĩ.
Tuy nhiên, hành trình này cũng mang theo những tia hy vọng về một tương lai tốt đẹp hơn. Niềm tin vào Phật pháp, lòng từ bi hỉ xả và mong muốn hoằng dương Chánh pháp vẫn luôn hiện hữu trong trái tim của mỗi Phật tử.
Hành trình của Thích Minh Tuệ có thể sẽ còn nhiều gian nan thử thách, nhưng tiếng chuông vang vọng từ con đường của ông sẽ mãi là lời nhắc nhở về tầm quan trọng của sự thấu hiểu, dung hòa và hướng đến một tương lai tươi sáng cho Phật giáo Việt Nam.
Comments