SUY NGẪM VỀ PHÚC ÂM THÁNH MATTHEW ĐOẠN 6, CÂU 7 TỚI CÂU 15
John Dương ngày 20 tháng 6 năm 2024
Trong những giây phút tĩnh lặng, khi thế giới lắng đọng và trái tim con lên tiếng, con thấy mình hướng về những lời giản dị nhưng sâu sắc trong Phúc Âm thánh Matthew đoạn 6, câu 7 tới câu 15. Nó không phải là một tuyên bố dõng dạc, mà là một lời thì thầm bí ẩn, một cái chạm nhẹ vào tâm hồn con.
Đoạn văn cảnh báo về sự ồn ào trống rỗng của những lời cầu nguyện suông, những lời cầu khẩn tuyệt vọng chỉ chú trọng số lượng hơn là sự kết nối. Nó nói về niềm khao khát bên trong, mong muốn được lắng nghe không chỉ bằng đôi tai mà còn bằng một trái tim thấu hiểu sâu sắc. Điều này thực sự chạm tới con. Bao nhiêu lần những lời nói của chúng ta tuôn ra, một nỗ lực điên cuồng để lấp đầy khoảng trống, trong khi điều chúng ta thực sự khao khát là một sự thấu hiểu im lặng?
Vì vậy, Kinh Lạy Cha trở thành một nơi trú ẩn. Nó không phải một kịch bản cứng nhắc, mà là một khuôn khổ cho một cuộc trò chuyện với Đấng Thiêng Liêng. "Lạy Cha chúng con ở trên trời," những từ ngữ ngọt ngào trên đôi môi con, một sự nhắc nhở về tình yêu vượt qua cả thế gian. Một tình yêu không đòi hỏi, nhưng mời gọi.
"Chúng con nguyện danh cha cả sáng," lòng tôn kính dâng trào, một sự thừa nhận về sự huyền bí tuyệt vời của Thiên Chúa. Đó là một sự đầu phục trước điều gì đó vĩ đại hơn bản thân con, một sự khiêm nhường mang lại cảm giác bình yên lạ thường.
"Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện, dưới đất cũng như ở trên trời." Một tia hy vọng le lói. Trong một thế giới thường hỗn loạn và tàn nhẫn, có một niềm khao khát về một thực tại khác, một thế giới tắm mình trong ánh sáng ý muốn của Thiên Chúa. Đó là một lời cầu xin không chỉ cho thế giới, mà còn cho chính con, để điều chỉnh ý chí của mình phù hợp với mục đích thiêng liêng.
"Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày." Sự đơn giản của yêu cầu mang theo một sức nặng sâu sắc. Đó không phải là đòi hỏi giàu sang, mà là sự thừa nhận sự phụ thuộc, một niềm tin rằng những nhu cầu cơ bản của con sẽ được đáp ứng. Đó là một sự buông bỏ lo lắng, một bước đi để sống trong khoảnh khắc hiện tại.
"Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con." Một làn sóng tội lỗi ập đến, một sự nhắc nhở về những thiếu sót của chính con. Tuy nhiên, đan xen với lời thú tội là một tia hy vọng. Sự tha thứ không chỉ là điều Thiên Chúa ban cho, mà còn là điều con cũng phải trao đi. Đó là một thách thức, một lời kêu gọi để phá vỡ chu kỳ của sự phẫn uất và bước vào ánh sáng của ân sủng.
"Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con khỏi sự dữ." Sự yếu đuối phơi bày. Chúng ta không miễn nhiễm với bóng tối, nhưng có một lời cầu xin hướng dẫn, một lời cầu xin sức mạnh để chống lại bóng đêm. Đó là một lời nhắc nhở rằng con không đơn độc trong cuộc chiến này, rằng có một sức mạnh vĩ đại hơn bản thân con để kêu gọi.
Những lời thì thầm này, trong những khoảnh khắc yên lặng, dệt nên một tấm thảm của hy vọng, niềm tin và sự đầu phục. Chúng là liều thuốc cho tâm hồn mệt mỏi, một sự nhắc nhở về tình yêu vượt qua sự hiểu biết.
Vẻ đẹp của Phúc Âm thánh Matthew không nằm ở niềm tin mù quáng, mà là ở mối liên kết cảm xúc mà nó nuôi dưỡng. Đó là một cuộc trò chuyện với Đấng Thiêng Liêng nói lên những niềm khao khát sâu sắc nhất của trái tim con người. Đó là nguồn suối an ủi, ngọn hải đăng hy vọng và một sự thúc đẩy nhẹ nhàng hướng tới một cuộc sống hòa hợp với điều gì đó vĩ đại hơn chính chúng ta.
Comments