NGÔI NHÀ CHIA RẼ CỦA NƯỚC Y TRÊN HÀNH TINH X
Văn John Dương ngày 9 tháng 6 năm 2024
Ánh sáng kỳ lạ từ hai mặt trăng của hành tinh X phủ lên đất nước Y, một quốc gia bị chia cắt bởi hố sâu ngăn cách giữa tầng lớp thượng lưu giàu có và quần chúng đang vật lộn với nghèo khó. Những kim tự tháp mạ crôm cao chọc trời ở thủ đô, minh chứng cho sự giàu có vô lý tập trung trong tay một số ít kẻ thượng lưu. Tuy nhiên, ngay ở bên dưới, bóng tối kéo dài, lộ ra những khu ổ chuột đổ nát, nơi hàng triệu người bị lãng quên co ro vì lạnh.
Không khí ở quốc gia Y rung động với căng thẳng dày đặc hơn cả khói bụi thải ra từ các nhà máy vô tận. Những khẩu hiệu như "Làm cho Y vĩ đại trở lại" và "Y Đứng đầu" vang lên từ màn hình tuyên truyền, những lời hứa suông khiến những người không thấy sự vĩ đại trong nhiều thế hệ cảm thấy khó chịu. Các nguồn lực cung cấp cho cỗ máy chiến tranh của đất nước đã bỏ lại những lỗ hổng khổng lồ trong các dịch vụ xã hội. Trường học bị bỏ bê, sân chơi vang vọng sự trống vắng của những đứa trẻ không đủ khả năng chi trả. Mùi kim loại của sự sợ hãi hòa quyện với bụi bặm thường trực của thành phố, một lời nhắc nhở liên tục về mối đe dọa chiến tranh giữa các hành tinh đang đến gần.
Những lời thì thầm nổi loạn, từng là ngọn nến lay lắt, giờ đây bùng lên thành một ngọn lửa dữ dội. Những khuôn mặt khắc khổ vì kiệt sức đang cứng lại với quyết tâm. Đôi bàn tay từng cặm cụi chế tạo vũ khí hủy diệt giờ đây nắm chặt thành nắm đấm, khao khát một tương lai nơi mồ hôi và công sức của họ không chỉ mang lại lợi ích cho giới thượng lưu mà còn cho toàn thể quốc dân đồng bào Y.
Trên những khu ổ chuột rộng lớn bên kia khu đô thị ô nhiễm của thủ đô, những lời thì thầm về một giấc mơ khác bắt đầu lan rộng. Trong ánh đèn lấp lánh của các cộng đồng nông thôn, nông dân tụ tập và chia sẻ những câu chuyện - những câu chuyện về sự đoàn kết đã bị lãng quên với các nước láng giềng, về sự giao lưu văn hóa sôi động, về thời điểm hành tinh X không phải là chiến trường mà là một tấm thảm dệt nên từ những sợi chỉ đa dạng. Họ khao khát một nhà lãnh đạo hiểu được ý nghĩa thực sự của sự vĩ đại - không phải thống trị, mà là sự thịnh vượng chung.
Bước ngoặt đang đến gần. Liệu Y có bị khuất phục trước sự tự hủy diệt do giới tinh hoa hiếu chiến thúc đẩy? Hay cơn thịnh nộ tập thể của người dân sẽ dâng lên như thủy triều, đòi hỏi một con đường mới?
Sự lựa chọn đặt trên vai những công dân của Y. Liệu họ có vẫn bị chia rẽ, một ngôi nhà đang nứt vỡ dưới sức nặng của lòng tham của chính nó? Hay họ sẽ phá bỏ những bức tường ngăn cách họ, xây dựng một tương lai dựa trên bình đẳng, hợp tác và một giấc mơ chung về một Hành tinh X hòa bình và thịnh vượng? Câu trả lời sẽ quyết định không chỉ vận mệnh của Y, mà còn cả vận mệnh của tất cả những người coi X là quê hương.
Comments