top of page

DẦN HÉ MỞ BỨC TRANH THỜI GIAN

Văn John Dương ngày 31 tháng 5 năm 2024

Thời gian, nhà điêu khắc không ngừng nghỉ, khắc họa những dấu ấn lên tấm vải cuộc đời chúng ta. Ngày nối ngày thành tuần, tuần thành tháng, và đôi khi, cảm giác như hàng thập kỷ hòa vào một chuỗi tồn tại đơn điệu. Chúng ta rơi vào guồng quay quen thuộc, được an ủi bởi nhịp điệu quen thuộc, sự dự đoán về mỗi lần mặt trời mọc. Tuy nhiên, ẩn sâu trong sự trì trệ này, có những khoảnh khắc tiềm ẩn, mạnh mẽ và tràn đầy năng lượng, nắm giữ sức mạnh để viết lại câu chuyện của chúng ta. Đây là những tuần lễ mà hàng thập kỷ diễn ra.


Tinh thần con người khao khát tiến bộ, một khát vọng vươn lên sôi sục bên dưới bề mặt cuộc sống hàng ngày. Chúng ta gieo hạt hy vọng, nuôi dưỡng ước mơ và kiên nhẫn chờ chúng nở hoa. Nhưng thời gian, với sự vô tư tàn nhẫn, có thể là một người làm vườn thất thường. Có những khoảng thời gian mặt trời dường như mờ dần, mưa quên rơi xuống. Chúng ta vất vả, chúng ta chờ đợi, và sự thất vọng len lỏi, một dây leo chậm chạp, xảo quyệt quấn quanh lòng lạc quan của chúng ta.


Rồi chuyện đó xảy ra. Một tia lửa lóe lên, một chất xúc tác xuất hiện, và thế giới xoay chuyển trục của nó. Đó có thể là một sự tiết lộ cá nhân, một cuộc gặp gỡ tình cờ, hoặc một sự kiện thay đổi thế giới. Bất chợt, cái ao hồ từng đọng lại giờ đây gợn sóng với hoạt động. Mỗi ngày trôi qua đều mang thai những điều có thể, mỗi lần mặt trời mọc mở ra một chương mới. Chúng ta bị cuốn vào dòng lũ thay đổi, những điều quen thuộc tan biến thành điều chưa biết đầy phấn khích.


Những tuần lễ này, những thập kỷ cô đọng này, là minh chứng cho sức mạnh biến đổi của thời gian. Chúng nhắc nhở chúng ta rằng tiến bộ, mặc dù thường khó nắm bắt, nhưng luôn hiện hữu. Chúng là những cánh cửa sổ hé mở, tiết lộ một sự tồn tại phong phú và năng động hơn nhiều so với những gì chúng ta đã quen.


Nhưng sự thay đổi, ngay cả những thay đổi tích cực, đều có thể khiến người ta lo lắng. Chiếc kén thoải mái mà chúng ta từng tự tạo ra xung quanh mình đột nhiên cảm thấy quá nhỏ, quá hạn chế. Nỗi sợ thì thầm, thúc giục chúng ta rút lui trở lại với những điều quen thuộc. Tuy nhiên, bản chất của con người là một nhà thám hiểm dũng cảm. Chúng ta bước một bước rụt rè ra ngoài, chớp mắt trước ánh sáng bất chợt, và bắt đầu vạch ra một hướng đi mới.


Những tuần lễ mà hàng thập kỷ diễn ra để lại dấu ấn không thể phai mờ trong tâm hồn chúng ta. Chúng là lò luyện nơi chúng ta được rèn giũa, quan điểm được định hình lại, tiềm năng được giải phóng. Chúng nhắc nhở chúng ta rằng thời gian không phải là một kẻ thụ động quan sát, mà là một người tham gia tích cực vào câu chuyện của chúng ta. Nó là một bức tranh mà trên đó chúng ta vẽ nên những bức tranh tường rực rỡ của cuộc đời mình, với những khoảng suy ngẫm lặng lẽ nhường chỗ cho những bộc phát cuồng nhiệt của sự sáng tạo.


Vì vậy, khi chúng ta bước vào mùa hè năm 2024 này, hãy giữ chặt sự thật này. Hãy chấp nhận những khoảng lặng, biết rằng chúng nuôi dưỡng những hạt giống của sự thay đổi. Và khi những tuần lễ thời gian tăng tốc đến, hãy buông mình theo cơn lốc, sẵn sàng được biến đổi bởi đục của nhà điêu khắc, sẵn sàng vẽ nên một kiệt tác mới trên bức tranh thời gian luôn mở rộng của cuộc đời chúng ta.



1 commentaire


Trần Thị Ngọc Lan
Trần Thị Ngọc Lan
01 juin

Kinh nghiệm sống được truyền đạt rất tinh tế

J'aime
Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page