CHÚNG TA ĐƯỢC CHỌN CHO MỘT MỤC ĐÍCH
Văn John Dương ngày 13 tháng 6 năm 2024
"Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em" (Gioan 15:16)
Gánh nặng của sự lựa chọn. Nó như một bóng ma luôn hiện hữu, đồng hành cùng ta trong thế giới đầy rẫy những ngã rẽ. Chúng ta lựa chọn nghề nghiệp, mối quan hệ, đường đi - mỗi quyết định là một canh bạc, một lời cầu nguyện thầm lặng cho một cuộc sống ý nghĩa. Nhưng Gioan 15:16 như một tia sáng chói lòa, xé tan màn sương mù ảo tưởng về quyền kiểm soát của bản thân, mang đến một chân lý vừa khiêm tốn vừa đầy giải thoát.
"Không phải anh em đã chọn Thầy," câu Kinh Thánh vang vọng, cắt ngang tiếng lòng nghi hoặc hỗn loạn. Cảm giác nhẹ nhõm ùa về, gột rửa đi gánh nặng trách nhiệm đè nặng trên vai. Suốt cuộc đời, ta đã đi tìm ý nghĩa, tìm kiếm một mục đích để khẳng định sự tồn tại của chính mình. Nhưng ở đây, câu Kinh Thánh hé mở một sự thật vĩ đại: ta đã được lựa chọn. Không phải vì những thành tựu vang dội, không phải vì dòng dõi cao quý, mà bởi chính sự tồn tại đơn giản của bản thân.
"nhưng chính Thầy đã chọn anh em," câu Kinh Thánh tiếp tục, và một luồng ấm áp lan tỏa khắp tâm hồn. Được lựa chọn, được nhìn thấy giữa muôn vàn sinh linh, thắp sáng tia hy vọng trong những góc tối nhất của tâm hồn. Đó không phải là một sự lựa chọn ngẫu nhiên, mà là hành động yêu thương đầy chủ ý, minh chứng cho mục đích được dệt nên trong chính bản chất của ta.
"và cắt cử anh em" câu Kinh Thánh nhấn mạnh. Cảm giác trống rỗng bên trong như được lấp đầy. Ta không chỉ được lựa chọn, mà còn được giao phó một sứ mệnh. Một mục đích dần hé lộ, không phải là gánh nặng, mà là một món quà quý giá. Thế giới không còn là một khoảng trống vô tận, thờ ơ, mà như một bức tranh đang chờ đợi những nét vẽ sáng tạo của chúng ta.
"để anh em ra đi, sinh được hoa trái," câu Kinh Thánh thì thầm. Niềm háo hức dâng trào trong tim. Sự lựa chọn này, sự giao phó này, không phải là kết thúc, mà là sự khởi đầu. Ta được sinh ra để sáng tạo, để in dấu ấn trên thế giới, để tạo ra sự khác biệt, dù nhỏ bé đến đâu. Nỗi sợ hãi tầm thường và sự trống rỗng của thành công vật chất tan biến, thay thế bằng quyết tâm âm thầm nở hoa nơi ta được vun trồng.
"và hoa trái của anh em tồn tại," câu Kinh Thánh hứa hẹn. Những lo lắng về những thành tích chóng vánh và sự phù phiếm của thành công vật chất tan biến. Ta được kêu gọi để tạo ra điều gì đó trường tồn, điều gì đó chạm đến cuộc sống của người khác vượt qua ranh giới phù du. Mối quan tâm chuyển từ hiện tại sang di sản, để lại thế giới này tốt đẹp hơn so với khi ta tìm đến.
"hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em." Câu Kinh Thánh kết thúc với tiếng vọng của tình yêu thương. Con đường phía trước có thể đầy chông gai, nhưng ta không đơn độc. Mỗi bước đi, mỗi cuộc đấu tranh đều đi kèm với lời hứa về sự hỗ trợ và hướng dẫn thiêng liêng. Đó là lời nhắc nhở rằng hành trình của ta không phải để tự chứng minh, mà là để bước đi cùng Đấng đã lựa chọn ta.
Gioan 15:16 không xóa bỏ những thử thách của cuộc sống. Nhưng nó định hình lại cách ta nhìn nhận chúng. Ta không phải là kẻ trôi dạt trong biển lựa chọn, mà là người được lựa chọn cho một mục đích, được trang bị những công cụ để sinh ra những bông trái trường tồn. Đó là một chân lý trao quyền, thì thầm về một tình yêu vượt qua mọi giới hạn, một tình yêu giải phóng ta để nở hoa theo những cách bất ngờ và đẹp đẽ nhất.
コメント