Đảng Cộng Sản là lực lượng phản vũ trụ
Bảng hiệu khuyến khích Hồng Vệ Binh đánh đập dân chúng, tiêu hủy tài sản, và cướp bóc nhà cửa. Khẩu hiệu trong hình này là “Đả phá thế giới cũ, sáng lập thế giới mới”.
Người Trung Hoa rất trọng “Đạo”. Thời xưa một vị hoàng đế mà hung bạo thì bị gọi là “hôn quân vô đạo.” Bất kể hành vi nào không phù hợp với tiêu chuẩn đạo đức thì được xem là “không có đạo đức”, thể theo hai chữ Hán ngữ là “Đạo” và “Đức”. Đến cả nông dân khi nổi dậy, họ cũng giương cao khẩu hiệu rằng họ “thế thiên hành Đạo”. Ngài Lão Tử [1] giảng rằng, “Có cái gì huyền bí và nguyên vẹn tồn tại trước khi khai thiên lập địa: Tĩnh mịch, vô hình, vắng vẻ và độc lập. Trường tồn khắp nơi trong tuyệt mỹ, là mẹ của vạn sự vạn vật. Ta không biết tên chi. Ta gọi đó là Đạo.” Ý nói rằng thế giới được hình thành từ “Đạo”.
Hơn trăm năm vừa qua, hồn ma Cộng Sản thình lình xâm chiếm khiến tạo thành một luồng trái với Tự nhiên, một lực lượng trái với nhân tính, gây ra vô vàn thống khổ và bi thảm. Chúng đã đẩy văn minh nhân loại đến bên bờ hủy diệt. Hành động bạo tàn chống lại “Đạo”, tự nhiên cũng là phản thiên nghịch địa , rồi từ đó mà trở thành một lực cực kỳ tà ác và phản vũ trụ.
“Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên.” [2]. Người Trung Quốc từ xưa đến nay, tin tưởng và giữ đúng điều ‘Trời với người hợp nhất’; con người và trời đất hòa hợp, dựa nhau mà sinh tồn. Đạo Trời không biến đổi, tuần hoàn vận hành thuận theo Đạo một cách trật tự. Đất thuận theo thiên thời, vì thế mà có bốn mùa phân biệt rõ ràng. Thuận theo trời đất, nhân loại được hưởng cuộc sống hài hòa hạnh phúc. Điều này phản ảnh qua thành ngữ “thiên thời, địa lợi, nhân hòa” [3]. Người Trung Hoa nghĩ rằng, thiên văn, địa lý, hệ thống lịch, y học, văn học, đến cả cấu trúc xã hội, tất cả đều thể theo quy luật này.
Nhưng chỉ có Đảng Cộng Sản thì lại cổ võ “nhân định thắng thiên” và “triết lý đấu tranh”, coi thường Trời, Đất và Tự Nhiên. Mao Trạch Đông nói rằng, “đấu với Trời là vui vô cùng, đấu với Đất là vui vô cùng, đấu với Người là vui vô cùng”. Có lẽ từ các đấu tranh này mà Đảng Cộng Sản đạt được niềm vui thực sự, nhưng người dân đã phải trả cái giá cực kỳ thảm thương.