Chúng Nó Đang Biến Màu
1. Báo chí mới chỉ ở đầu năm mà đã có nhiều bài nói đến cuộc chiến tranh tàn bạo giết dân, triệt hạ tài sản dân ở 6 tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam của Tàu Cộng từ năm 1979 với cái mồm đã được mở to ra, cái lưỡi không còn phải “thò ra thụt vào” ngọng nghịu như các năm trước đây - nói mà như câm - vì không dám chỉ đích danh quân xâm lược là quân nào.
2. Việc phản đối tầu chiến Mỹ, Anh vào biển Đông cũng không còn như trước mà chỉ là: “Việt Nam tôn trọng tự do hàng hải”, như một tín hiệu đồng tình cho tầu chiến Mỹ, Anh: cứ vào, cứ đi.
Biểu hiện này là sự đổi màu kỳ nhông, nhồm nhoàm nước bọt trong quan hệ với Tàu Cộng và Mỹ, của cộng sản cầm quyền Việt Nam nhằm mục đích trước mắt là để lừa dụ dân trong nước và thế giới.
Một sự đổi màu khác đã có từ năm ngoái, đó là Luật Đặc Khu Hành chính. Luật này sau nhiều hò hét, quyết tâm, nay cũng chả còn đứa nào nói đến nữa, từ Vũ Khoan, đến Mai Tiến Dũng, đặc biệt là Trọng lú và Kim ngân. Cái thằng đại biểu quốc hội nào đó, nói: phải kiên quyết thông qua luật này vì đó là chủ trương lớn của đảng, nay cũng đã phải rúc mặt vào cái váy nào đó rồi.
Phạm Minh Chính, kiến trúc sư cho dự án, cũng không dám mở họng ra, nói hay, nói tốt cho dự án nữa, vì đang mãi lo bị hạ bệ bất ngờ. Và ngài cựu phó thủ tướng có tư tưởng tiến bộ - Vũ Khoan – cũng chỉ còn biết kêu gọi toàn dân tham gia đánh golf.
Ngay như Luật An ninh mạng, bản chất là luật bịt mồm dân, treo thòng lọng trước cổ dân, đã có hiệu lực hơn một tháng nay, nhưng chúng cũng chả dám làm gì ai. Nó vẫn chỉ nguyên là một mớ giấy lộn nằm trong ngăn kéo của Tô Lâm.
Tô Lâm, một sát thủ bắt cóc, cũng không dám đem dây thừng này, thít vào cổ ai nữa. Như vậy, Phú Trọng, Kim Ngân, Tô Lâm đã không dám hung hăng, dấn bước vào cuộc chơi sinh tử với hàng triệu cư dân mạng này. Bộ 3 này thừa biết, trước khi Luật có hiệu lực, có cả triệu người chơi fb đều công khai trên fb của mình rằng: “đéo sợ cái luật này. “Thích thì cứ bắt”. “Ta chơi fb trước thế nào thì nay vẫn thế”.
Tuyên bố nào cũng chỉ ngắn ngọn vậy, nó thể hiện một thái độ chiến đấu, dấn thân, chấp nhận thương đau và hy sinh. Người viết stt này, cũng theo số đông mà viết rằng: “Tôi đéo sợ. Trước thế nào, nay vẫn thế ấy".
Hai chủ trương trên, một phải chết ngay khi chưa ra lò, một ra được khỏi lò, nhưng đã và đang bị chết yểu, là bằng chứng của sự đổi màu trong một cõi lòng sợ hãi của cộng sản cầm quyền. Có bạn sẽ nói, mới có hơn một tháng, chưa có thể kết luận được nó chết yểu hay không? Tôi trả lời: Nó đã chết yểu đích thực, vì trước khi ra Luật này, chúng đã đe, đã bắt nhiều người theo “tội” “tuyên truyền chống nhà nước”. Nay có Luật, lẽ ra chúng phải tóm ngay dăm, bảy người lấy máu tế cho Luật. Nhưng điều đó đã không xẩy ra. Đây là một điều khác so với những chủ trương, đường lối trước đây mà cộng sản cầm quyền ban hành.
Đây là bằng chứng rất rõ ràng về sự đổi màu kỳ nhông, và miệng nhồm nhoàm nước bọt của cộng sản cầm quyền Việt Nam hiện nay.
Tại sao?
Nói nhanh là chúng nó biết ngày tàn của chúng đã đến rất gần và để tìm cách thoát thân cho mình và tiếp tục duy trì chế độc độc tài thêm ngày nào tốt ngày đó, chúng đổi màu thành con mèo thiến ngoan để dụ dỗ dân chúng Việt Nam và lừa mị thế giới tiến bộ. Chúng nó biết rất rõ rằng, sau sụp đổ ở Ve, Triều Tiên, Cu Ba, sẽ đến lượt chế độ của chúng nó. Đó là xu thế. Và từ lâu, chúng là những kẻ đã thuộc lòng, đã là xu thế thì không thể cưỡng lại.
Tuy nhiên, sự hiền ngoan hay sự lùi của chúng như đang diễn ra mới chỉ là “biện pháp tạm thời” của chúng nó. Tạm thời ở chỗ, chúng chờ xem sự ngoan, hiền của chúng có tác dụng như thế nào đối với thế giới văn minh và thái độ ở quan thầy chúng (Tàu Cộng) sẽ thế nào? Nếu Tàu Cộng chấp nhận cải cách dân chủ, chúng sẽ lập tức ngoan hiền hơn nữa và tất nhiên chúng cũng sẽ phải cải cách theo.
Nhưng, nếu Mỹ và thế giới văn minh chấp nhận thái độ hiền ngoan này của chúng, ủng hộ chúng, và đặc biệt là dân chúng Việt Nam lại không nhớ lời ông Thiệu mà nhiệt liệt vỗ tay hoan hô chúng, thì chúng lại sẽ mạnh tay đàn áp trở lại, nhằm tiếp tục duy trì chế độ độc tài để chúng tiếp tục thực hiện giấc mơ tham, ngu, phản động của chúng.