top of page

TRIỀU ĐẠI HỒ CHÍ MINH ĐÃ HẾT THUỐC CHỮA


3 trụ cột nâng đỡ tồn vong của chế độ là Kinh Tế + Chính Trị + Xã Hội, trong đó vấn đề cơ bản và quan trọng nhất, là vấn đề kinh tế. Sau khi cơ chế kế hoạch hóa phá sản, nhà cầm quyền đã thực hiện chính sách đổi mới kinh tế. Nếu chỉ nhìn vào văn kiện đại hội đảng VI của đảng cộng sản, có thể nói, đó là bước ngoặt đáng hoan nghênh mà đảng cộng sản muốn thực hiện.

Tuy nhiên, số người hiểu được và ủng hộ không đủ để chính sách đổi mới trở thành trào lưu thực chất. Nó nhanh chóng chuyển thành thủ thuật, thủ đoạn để duy trì chế độ độc đảng, độc tài toàn trị và cơ hội trục lợi lớn của bộ máy cầm quyền. Nền kinh tế Việt Nam, về tuyên truyền là theo kinh tế thị trường nhưng đã vi phạm nghiêm trọng các nguyên lý của kinh tế thị trường.

Vi phạm nghiêm trọng và dễ thấy nhất là vi phạm về quyền sở hữu tư nhân về tư liệu sản xuất, quan trọng nhất là sở hữu tư nhân về đất đai. Từ vi phạm sở hữu tư nhân về đất đai, đã làm biến dạng toàn bộ quá trình hoạt động sản xuất kinh doanh và cả nền kinh tế. Sau này vi phạm sở hữu tư nhân về đất đai còn gây ra hệ lụy khủng khiếp về mặt xã hội (cướp đất – dân oan).

Quy luật cung cầu, thị trường quyết định giá cả hàng hóa cũng bị vi phạm khi giá những mặt hàng thiết yếu như điện, nước, xăng dầu do nhà nước quy định... cấu trúc của nền kinh tế, với 60-70% nguồn lực ưu tiên dành cho doanh nghiệp nhà nước, mà hiệu quả đóng góp chỉ được 10-20% giá trị tổng sản lượng. Doanh nghiệp tư nhân bị o ép, hắt hủi đầu tư chỉ 30-40% nhưng làm ra 80-90% GDP.

Tóm lại, với tất cả những vi phạm nghiêm trọng về nguyên lý kinh tế thị trường, về cơ chế cấu trúc, về chính sách nền kinh tế Việt Nam hiện nay đang trong trạng thái tan hoang, nợ gấp ba GDP, giá trị làm ra không đủ cho tiêu dùng của quốc gia trong thời điểm hiện tại.

Điều nguy ngập nhất, và là cơ sở để nói, nền kinh tế đã chết, chính là động cơ lợi nhuận. Hiện nay, có thể khẳng định, hầu như không một ngành nghề nào, không một doanh nghiệp nào làm ăn có lãi trong cơ chế và môi trường này.

Người ta tính toán rằng, nếu một doanh nghiệp nào làm ra, hoặc kinh doanh một sản phẩm, thì chỉ khi có lãi gấp 4-5 lần giá trị sản phẩm (tức là làm ra, hoặc mua 1 bán 4-5) mới hi vọng có lãi, tồn tại được. Hay như Tiền đồng đã mất giá trên 160 ngàn lần trong 43 năm qua. (Tôi đã phân tích chi tiết trong một stt trước đây)

Đơn thuần như công chức ko thể sống được bằng lương dù có đến 4 người dân nuôi một đứa. Người dân bị bóc lột đến xơ xác thông qua công cụ thuế của giới cai trị, cũng chưa đủ để nuôi những con đỉa ko bao giờ no cs.

Mặc dù vậy cái phúc lợi người dân nhận lại là một đất nước cạn kiệt tài nguyên, rừng đã hết, biển đã chết, môi trường sống ô nhiễm, con cái đến trường để học những thứ bá zdơ, đi bệnh viện thì bác sỹ ko chịu trách nhiệm về chất lượng thuốc, những băng cướp khét tiếng mang cảnh phục trải đầy bất kỳ nơi nào trên đất nước.

Và cho đến khi chút máu cuối cùng của người dân không làm thỏa mãn thì chúng đi vay nợ nước ngoài về chia chác. Nó được gọi là nợ công, những khoản này chúng ta sẽ phải trả đến đời cháu chắt...

Bên cạnh sự sụp đổ kinh tế thì các vấn đề xã hội, chính trị cũng đã chết rồi, nếu các con giời chưa phục tôi sẽ viết tiếp sau.

Như vậy, về cơ bản, sự cạn kiệt nguồn lực sẽ quyết định sự tồn vong của chế độ cộng sản. Tất cả các khía cạnh, lĩnh vực và phương diện của thực tế cuộc sống đều báo hiệu sự vượt ngưỡng chịu đựng của người dân.

Tuy vậy, vẫn cần một cú huých, một biến cố làm vỡ tung sức chịu đựng của người dân, làm rã đám và buông xuôi ngay cả những kẻ đã và đang trấn áp người dân khi đã nhận ra sự vô vọng của việc níu giữ, bảo vệ chế độ.

Việt Nam đang chờ một biến cố như vậy trong tương lai rất gần.

Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page