top of page

NẠN NHÂN VƯỜN RAU LỘC HƯNG KHỦNG HOẢNG PHÁT BỆNH TÂM THẦN


Cần và cần lắm cho chúng tôi về tinh thần trong lời cầu.

Những ngày tháng của bận rộn, bôn ba. Giây phút kinh hoàng của sự tàn khốc, chua sót của sự bình địa và cả căm phẫn của cuộc đời đã ập lên chúng tôi thành một cái tết uất hận.

Qua rồi những phút giây của quá khứ với biết bao nỗi lòng đau buồn, hoảng loạn. Người phụ nữ chân yếu tay mềm khi chúng tôi đến thăm cứ luôn miệng trong cơn hoảng loạn rằng: "tôi thấy họ đập nhà, bắt các anh đi tôi sợ lắm, sợ lắm.. "

Anh thanh niên mà chúng tôi đau lòng chứng kiến cảnh người nhà của anh đã phải cố gắng đưa anh đi bệnh viện trong cơn khủng hoảng bị đập nhà tan tành.

Một thầy giáo dạy cấp III đã thất thần bất động khi chứng kiến chúng lôi đồ đạc trong nhà dưới sự can ngăn của gia đình "xin" được trình bày thì chúng hét "bắt" luôn. Thầy khủng hoảng trong cơn loạn lạc đến phát bệnh tâm thần mà nay vẫn chưa thuyên giảm.

Một gia đình mà được coi là "giàu" nhất vùng vườn rau với bao của nả vun đắp vườn rau và thậm chí bán nhà để tập trung gia đình nhỏ từng thành viên về vườn ở, nay vườn tược tan hoang, mất nhà, mất của. Chạy vạy đi kiếm nhà thuê thì không tiền, ăn mày là điều hẳn phải nghĩ tới.

Ông cụ với tuổi đời 93 bị đám người nhân danh bác sĩ đã "ân cần chăm sóc" đưa ra khỏi khu vực vườn rau để chúng cưỡng chiếm nhà của ông, nay phải về quê nương nhờ đứa cháu gái.

Bà cụ 88 tuổi cũng là một điển hình của sự vô nhân đạo khi chúng "dịu dàng" đưa bà đi bệnh viện trong khi người nhà nói bà không cần phải đưa đi. Rồi thì ngay trong đêm kinh hoàng động địa ấy gia đình đã phải đi gõ cửa van xin chỗ ở tạm cho bà...

Nhiều lắm những cảnh đời khốn khó, đau khổ. Chuyện buồn, cay đắng của cơn khát máu đã đành, bà con VRLH đã và đang gánh chịu. "Họ" thì đã thành công rồi, "hốt" được trọn ổ VRLH như thế quả mỹ mãn rồi. Có lẽ tết Kỷ Hợi vừa rồi họ được thưởng tết nhiều à, ăn tết hẳn là hơn chúng tôi bội phần vì thành quả ngon lành...

Còn chúng tôi, những ngày sắp tới, sau tết sẽ sao đây??? Những ngày tạm bợ trước tết tạm là ổn đã qua và bây giờ mới là thời điểm đáng nói, đáng bận lòng suy nghĩ đây... Ở đâu bây giờ? Ăn gì bây giờ? mặc gì bây giờ? Với biết bao câu hỏi tự đặt ra mà tôi vẫn chưa tìm ra được câu trả lời. Haizzz. Cuộc đời bà con VRLH chúng tôi sẽ đi về đâu đây??? Chua xót quá! Cay nghiệt quá cho cuộc đời chúng tôi.

Xin cầu nguyện cho chúng tôi theo tín ngưỡng của bạn.

Minh Thi

Chúng con cậy vì danh Chúa nhân từ/ Cho linh hồn Matta Trương Thị Đào được lên chốn nghỉ ngơi/ Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen.

Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page