XÃ HỘI NÀY THÀNH RỪNG RÚ TỪ BAO GIỜ
Đã là nơi rừng rú thì không thể tồn tại một quy luật thỏa thuận nào cả, quy luật đó là của loài người văn minh. Trong rừng chỉ có sức mạnh là có tất cả không có ngoại lệ. Đấy quy luật của tự nhiên, muôn thú đều phải chấp nhận. Hổ vồ mồi xong xé xác mồi rồi chén no nê mà không phải chịu trách nhiệm với ai. Bỡi vì hổ là hổ, vì hổ sở hữu sức mạnh vô địch nên hổ gây tội ác mà vẫn cứ bình an vô sự. Hình phạt ư? Chỉ dành cho con mồi không dành cho chúa tể sơn lâm. Đấy là quy luật của rừng rú.
Thật đáng sợ, chính quyền CS điều hành đất nước bằng thứ quyền lực của kẻ mạnh như quy luật muôn đời của rừng hoang. Điều đáng nói là khái niệm "chấp pháp" bây giờ chỉ là còn lời nói trên môi hay chữ viết trên giấy chứ gần như không còn là hành động thực tế nữa. Thứ luật rừng đã thành thói quen của người CS từ bao giờ tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết khi xã hội tràn đầy tội ác của ngành công an, nhưng tất cả đều bị ém chìm xuồng mà không hề được xử lý theo đúng pháp luật. Thì lúc đó, tôi mới giật mình té ngửa nhìn lại, thì ra chính quyền CS đã chà đạp luật pháp từ bao giờ.
Bắt đầu từ hiện tại khi xem một phát biểu trên báo, một ông làm phát ngôn cho Chính phủ lại phát biểu "Nếu sai, chúng ta nhận lỗi, dân sai dân chịu trách nhiệm trước pháp luật". Thực sự mới nghe xong tôi choáng váng vì một ông làm tới chức Bộ Trưởng VPCP mà ý thức về luật pháp là con số không to tướng. Lời nói của ông giống lời của con hổ chúa tể sơn lâm chứ không phải con người. Vậy mà những con người như thế này leo lên vị trí rất cao trong bộ máy nhà nước.
Và liên tiếp 2 vụ diễn ra làm dậy sóng mạng xã hội. Vụ thứ nhất, một nhà hoạt động xã hội bị côn đồ mò tới nhà hành hung và quay clip tung lên mạng. Hung thủ nói hẳn lý do đánh người trên status có clip rằng nó đánh nạn nhân là do nạn nhân chống đối chế độ. Hung thủ tự khai thế, nhưng ông giám đốc CA TP lại họp báo công bố là "đánh ghen". Giám đốc CA của một thành phố lớn mà công khai thanh minh cho tên tội phạm tiểu tốt khi chứng cứ là rõ ràng mười mươi. Có đui hay mù hay điếc thì người ta cũng biết tên côn đồ kia làm việc cho ai. Thế mà ông ta vẫn trơ trẽn cưỡng bức mọi người phải chấp nhận rằng, chân lý thuộc về ngành công an của ông, và chỉ có công an mới có quyền sở hữu chân lý. Chỉ vậy thôi.
Vụ thứ hai là nạn nhân bị cứa đứt cổ trong trại giam cho đến chết. Con dao trong giỏ xách công an. Như vậy là nạn nhân biết tường tận trong túi xách cán bộ có con dao nên lấy cứa giáp vòng cổ một cách rất công phu rồi mới chết. Người tự tử thì họ chỉ có tự đâm một nhát chứ ai lại cứa vòng gần hết cổ bao giờ? Thế nhưng công an kết luận nạn nhân cứa cổ tự tử bất chấp giải thích đó rất phi logic. Công An đã giết người và cho mình vô can rồi cưỡng bức thiên hạ phải chấp nhận lý do họ thông báo. Và xa hơn nữa là theo thống kê từ 2012 đến 2014 có tới 226 người bị giết chết trong đồn công an. Nhưng chẳng thấy vụ nào đem ra truy tố và đòi được công lý.
Lần ngược trở về trước, chúng ta xem người lãnh đạo CS họ ý thức về pháp luật thế nào? Và cách hành xử của họ như thế nào? Giống như ác thú rừng sâu hay như loài người văn minh? Trong quá khứ, ông Lê Duẩn đã từng phát biểu "Chúng ta là nhà nước XHCN, chúng ta không cần pháp luật. Chúng ta chỉ cần phê bình và tự phê bình là đủ". Nghe qua chúng ta hiểu ngay. Rừng rú từ thập niên 60 đã có rồi chứ đâu chỉ riêng bây giờ?
Lần ngược về xa hơn nữa, tức thời ông Hồ Chí Minh với cuộc đại thảm sát thường dân vô tội có tên là Cải Cách Ruộng Đất. Không lệnh khởi tố, không một cuộc điều tra, không hồ sơ điều tra, không cho ai bào chữa kể cả nạn nhân cũng không được thanh minh. Chỉ cần họ có ruộng có trâu cày là bị quy là địa chủ, là có tội, cái tội có tài sản. Và chỉ cần có người lên tố là cho hành quyết. Cuộc thảm sát này giết chết 172.000 người vô tội. Nhưng ông Hồ Chí Minh chỉ lau nước mắt là xoá tội ác. Vì ông là lãnh tụ kính yêu nên không có tội, tội chỉ dành cho nhân dân? Ngày nay đã qua 60 năm mà nghe lại cứ rợn người kinh tởm sự tàn ác của ông Hồ Chí Minh. Ông ta còn ác hơn loài ác thú. Vậy là từ 1945 thời ông Hồ bắt đầu nắm quyền đã là rừng rú chứ đâu mới đây?
Thế thì đã rõ, từ thời ông Hồ đã không có sự hiện diện diện của luật pháp. Những văn bản luật được viết ra thì vẫn có nhưng chính quyền từ thời ông Hồ Chí Minh đã không biết thượng tôn nó cho đến hôm nay. Sự chà đạp đã thành hệ thống khi chính quyền phạm tội, thậm chí tội ác giết người rất man rợ nhưng luôn tìm cách nói ngang một cách trơ trẽn buộc dân phải chấp nhận. Cho nên biết bao nhiêu kiến nghị sửa Luật Tố Tụng Hình Sự và cải cách tư pháp nhưng đều bị cự tuyệt. Để chi vậy? Để mục đích là là duy trì cách cai trị tàn ác ngoài pháp luật của chế độ này. Khi luật pháp bị dẹp bỏ thì oan sai không từ một ai, có thể ngày mai tôi và bạn sẽ là nạn nhân của nó. Lúc đó bị Đảng ngoạm cổ vật cho chết mà không biết kêu oan nơi nào.