Buổi Sáng Nghe Tiếng Kẻng
Miệng uống nước mỗi ngày thân mất nước
nắng đỏ lòm xé nát dấu chân xưa
mưa núi lở đôi chân trần cố bước
dư thiên đàng thiếu cơm áo thấy chưa
***
ôm tịch quốc tìm đâu ra mẫu quốc
thù chưa phai xương cốt rệu rệu rời
sầu cố xứ bạn cùng đêm thao thức
giận con tàu quay mặt trốn ra khơi
***
thân trở lại cây rừng thêm ngơ ngác
súng, ba lô - răng bỏ cuộc quân hành ?
súng hết đạn lấy cái chi mà khạc
áo tù xanh quằn quại dưới trời xanh !
***
đoàn tù qua đôi mắt người độ lượng
cuốc trên tay vụng về mần lão nông
với quân thù có chi mô mà ngượng
chuyện thắng thua: sắc sắc lẫn không không
***
thân có biết người gởi trao ánh mắt
vạn lời yêu xen kẽ chút trách thầm
thân có biết vết đau nghìn dao cắt
cuộc tuần hoàn oan nghiệt chảy trong tâm
***
ngày ngẩng mặt nghe hận thù xỉ vả
đêm ngước lên ngóng kẻ thắng tâng công
chưa đến bữa dạ dày kêu ra rã
đám ăn theo: rệp, kiến, ghẻ, muỗi, mòng
***
quân tù tiến vào nơi không tọa độ
mãi xà quầng rừng thẳm với non cao
địch trước mặt - có súng mô để nổ
ốm giơ xương nằm vung vãi chiến hào
***
người lính tù có còn chi - đơn vị
cấp chỉ huy thẹn thùng ngó mặt nhau
huynh đệ chi binh, hóa ra tri kỷ
giấu, sớt chia từng hạt muối, cọng rau
***
chết kề tai, đường về quê vời vợi
giọt sương đêm ngỡ nước mắt mẹ già
giọt sương rơi thương vợ con đứng đợi
ngày lại ngày bóng đuổi tuổi trôi qua
***
mỗi buổi sáng vươn vai xua núi chắn
một bầy chim im tiếng hót trong lồng
nắng tan mù cho mắt mờ thấy sắn...
tung cánh diều bay lượn chốn hư không.
***
Trang Y Hạ