GẶP CẢNH ĂN MÀY GIỮA ĐƯỜNG
Đi qua cầu Điện Biên Phủ tôi lại bắt gặp một bảng điện tử giao thông, chính quyền tận dụng nó để cho chạy hàng chữ "Hồ Chủ Tịch vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta". Chắc có lẽ chẳng ai chú ý vì nó quá nhàm chán với tất cả mọi người. Từ nhà trường cho đến cơ quan công quyền đều treo băng rôn đỏ chói hàng chữ này.
Hằng ngày tôi thường thấy nhiều người tàn tật phải lết trên phố để ăn mày từng đồng bố thí để nuôi sống cơ thể tật nguyền. Rất đáng thương. Trong cơn khốn cùng, người ta ăn mày để tồn tại. Nhưng cũng có một loại ăn mày mà đã nhìn là phát ghét. Như những chương trình quảng cáo, bảng hiệu điện tử cho phát hình ảnh ăn mày danh hiệu cho một ông vua đã bị lột truồng.
Nếu không có nền giáo dục XHCN nhét hình ảnh thánh lãnh tụ vào đầu tuổi trẻ, nếu không có 800 trăm tờ báo các loại gồm báo net, truyền hình, báo giấy liên tục tô vẽ, thì hình ảnh "bác hồ vĩ đại" đã bị quên lãng từ lâu. Nhờ truyền thông mạng xã hội, cái vỏ vĩ đại bị lột sạch còn cái lõi tí xíu. Hình ảnh "bác Hồ vĩ đại" rớt thảm thương. Hoảng quá, Đảng tận dụng các màn hình thông tin giao thông để PR cho cái sự "vĩ đại" của bác Hồ. Thảm hại quá! Ông ấy lúc sống khoái mình là "vĩ nhân" nên hôm nay đám con cháu đi ăn mày danh "vĩ nhân" cho ông ta một cách khổ cực, nhưng dân đã biết sự thật và ngày một dửng dưng.
Thật là một trò trơ trẽn và vô sỉ. Người ta mạt hạng mới ăn mày, thế sao lại phải đi ăn mày cho một ông vua nhỉ? Rồi sẽ tác dụng ngược, rồi dân thấy kiểu ăn mày quái đản này mà thở dài cho thân phận một nước. 90 triệu để bọn háo danh cai trị mà không biết làm gì loại bỏ nó.