ĐẤT NƯỚC TRONG CƠN BẠO BỆNH
Đứng trước 1 cơn trọng bệnh, hoặc là người ta chữa trị hoặc là bỏ phế. Nếu chữa trị thì có thể khỏi, có thể sống vật vã kéo dài sự sống, hoặc có thể chết nếu mọi phương pháp trị điều trị đều bó tay. Nhưng nếu không chữa trị thì điều gì sẽ chờ đợi con bệnh? Cái chết.
Thực tế ai cũng phải công nhận, đó là cơ thể đất nước Việt Nam đang mang trọng bệnh và hiện không có thuốc điều trị. Vì sao? Vì chính virus gây bệnh đã mạnh hơn mọi giải pháp điều trị. Con virus đó mang tên Cộng Sản.
Thuốc điều trị và con virus rõ ràng là kẻ thù. Hiện nay, con virus CS đang đuổi cùng giết tận thuốc điều trị. Nhờ Facebook, khó khăn lắm mới làm cho cộng đồng sáng mắt sáng lòng. Nhưng số người hiểu ra chưa được bao nhiêu đã bị CS dùng mọi cách ngăn chặn. Một khi virus thắng thì con bệnh ngủm.
Giải pháp nào cho tình hình hiện nay? Sợ hãi đã tạo nên sự rời rạc trong cộng đồng. Hầu hết cho rằng lên tiếng và hành động là vô ích. Một quốc gia mà dân đã quên trách nhiệm đất nước, không chóng thì chày đất nước cũng mất. Tổ quốc là nơi mình sống, con mình sống, cháu mình sống, chắt của mình vv... Thế mà hôm nay chẳng mấy ai quan tâm tới nó. Việc làm này đã vô tình triệt đường sống cho con cháu mình mai sau và đưa đất nước đến tử lộ.
Với con người quan trọng là sức khỏe, với đất nước quan trọng là sức mạnh tinh thần dân tộc. Trong tinh thần dân tộc nó có sự quan tâm đến chính trị, biết lên tiếng vì bất công, biết chấp nhận thua thiệt cho một lợi ích chung. Triệu người, rồi hàng chục triệu người có tư tưởng như thế thì nó sẽ cho ra sức mạnh dân tộc cuốn phăng con virus bạo bệnh CS. Tinh thần dân tộc còn đất nước còn, tinh thần bạc nhược đất nước vong. Hãy nhìn cho rõ tình trạng mà vứt đi sự sợ hãi. Phải loại cho bằng được con virus gây bệnh thì đất nước mới thoát chết.