Tuyên chiến với người cộng sản
Tôi nói thật với các anh, các anh dùng bạo lực để cướp chính quyền chứ chả có nhân dân nào bầu chọn các anh lên nắm chính quyền. Các anh dùng bạo lực để giết người cướp của chứ chả có "giải phóng" ai cả. Các anh là tội đồ của dân tộc bởi vì các anh buôn dân (xuất khẩu lao động) và bán nước (cho giặc thuê lãnh thổ và lãnh hải của tổ tiên để lại).
Chính các anh cũng không tin tưởng nếu đảng cộng sản Việt Nam có còn tồn tại thêm 99 năm nửa hay không, thì hà cớ gì các anh dám đem lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam làm mồi cho giặc trong 99 năm. Làm như vậy là các anh bôi tro trát trấu lên lịch sử của dân tộc Việt Nam với hy vọng bảo vệ cái đảng phái và lợi ích của các anh. Tuy nhiên, lòng tham của Trung Cộng là vô đáy, họ sẽ không bao giờ thỏa mãn cho tới khi nuốt trọn Việt Nam và chúng tôi sẽ không ngồi yên để các anh muốn làm gì thì làm.
Theo quy luật tự nhiên của trời đất, kẽ dùng bạo lực để cướp lấy quyền lực thì sẽ bị bạo lực tước đoạt quyền lực. Tuy nhiên, những người yêu nước đang sử dụng phương phát đấu tranh bất bạo động và thật ra họ đang tạo cơ hội cho các anh trao lại quyền lực về tay nhân dân và tránh tang thương đổ máu cho dân tộc Việt Nam.
Nhưng những hành động dã man của các anh đối với những người yêu nước đã chứng minh với chúng tôi rằng bản chất man rợ của các anh là không thể nào hoán cải. Chính vì vậy, chúng tôi chỉ còn một con đường lựa chọn cuối cùng. Đó là "Nợ máu phải trả bằng máu" và khi "nước bẩn thì phải lấy máu mà rửa".
Chúng tôi đã cắn răng chịu đựng sự tàn bạo của các anh đối với đồng bào miền bắc trong cải cách ruộng đất. Chúng tôi đã cắn răng chịu đựng các anh trong vụ thảm sát Mậu Thân. Chúng tôi đã bị các anh truy sát trên đại lộ kinh hoàng.
Chúng tôi đã nhìn các anh hành hạ tướng tá miền nam trong các trại tù cải tạo với biết bao gia đình tan vỡ, con mất cha, vợ mất chồng, ngay sau những ngày chấm dứt chiến tranh.
Tài sản của chúng tôi đã bị các anh chiếm đoạt sau những ngày chấm dứt chiến tranh. Chúng tôi đã bị các anh đưa đi những vùng kinh tế mới hoang vu độc địa. Chúng tôi đã bị các anh cướp giật một cách trắng trợn qua các cuộc đổi tiền. Các anh đã xông vào nhà chúng tôi lúc đêm hôm để cướp vàng bạc của chúng tôi với danh nghĩa đánh đổ tư sản.
Khi mà sức chịu đựng của chúng tôi đã đến mức tột cùng và chúng tôi phải liều thân trên những chiếc thuyền hướng ra đại dương, các anh đã nã súng vào chúng tôi, những gia đình với những đứa trẻ bị bắn nát thân. Chúng tôi đã phạm tội gì với các anh khi chúng tôi tìm đường thoát ra biển mà các anh quyết lòng nhã đạn lên thân xác chúng tôi.
Biết bao nhiêu năm qua, chúng tôi đã tìm mọi cách để xóa bỏ hận thù này trong lòng chúng tôi. Tuy nhiên, những hành động bán nước hại dân của các anh hôm nay đã làm bùng lên ngọn lửa căm hờn oán hận mà chúng tôi đã đè nén trong lòng mấy chục năm nay. Các anh đã gieo gió hôm qua thì hôm nay các anh sẽ gặt bão. Những cơn bão quay cuồng vũ trụ của biết bao nhiêu oan hồn đã chết dưới tay các anh, biết bao oán hờn căm hận của những người còn đang sống và con cháu chúng tôi sẽ đổ lên đầu các anh, bởi vì các anh đã dồn dân tộc Việt Nam vào con đường chết trong sự nhục nhã nô lệ giặc Tàu. Lại một lần nửa chúng tôi phải liều thân để tìm sự sống cho dân tộc trong cõi chết.
Xin chào vĩnh biệt các anh.