top of page

MỘT THẾ HỆ KHÔNG CHỊU CHẠY TIẾP SỨC THÌ ĐẤT NƯỚC LẤY GÌ CÓ ĐƯỢC THÀNH QUẢ?


Chạy tiếp sức 4x100m là môn điền kinh đồng đội, người đầu tiên chạy 100m. Đến vùng 20m giao thoa giữa 100m trước và 100m sau, trên đoạn này, người chạy đoạn trước sẽ trao ấn gậy cho người chạy đoạn sau đang chạy song hành. Khi ấn gậy được chuyển giao, người cũ dừng chạy và người mới tiếp tục nhiệm vụ chạy hết 100m của mình và trao ấn gậy cho người sau nữa. Cứ như thế, họ tiếp sức nhau để chạy hết 400m. Trong bộ môn đồng đội này, ai cũng thấy, nếu bất cứ ai trong 4 người mà bỏ cuộc thì cuộc đua sẽ thất bại, và sẽ tập thể đó sẽ chẳng thể đến đích được.

Suốt chiều dài lịch sử của đất nước, đấy là những cuộc chạy tiếp sức của các thế hệ. Con người sống một cuộc đời dù cho dài đến mấy thì cũng tầm 50 năm cống hiến cho xã hội mà thôi. Chính vì lẽ đó, sự phát triển của đất nước là những cuộc chạy tiếp sức của các thế hệ. Mọi thế hệ sống nhiệt huyết vì lẽ công bằng dân chủ và văn minh để làm nền cho thế hệ sau tiếp bước. Đất nước nào có những thế hệ suy nghĩ như vậy, thì đất nước đó tất sẽ tiến đến tự do - dân chủ, hòa bình - thịnh vượng, giàu có - hạnh phúc.

Năm 1997 Hồng Kông được trả về cho Trung Quốc, chính quyền Trung Quốc cam kết rằng, Hồng Kông được tự trị về chính trị ở mức cao nhất trong ít nhất là 50 năm, tức đến 2047. Trước 1997 Hồng Kông có quy chế dân chủ theo mô hình Anh Quốc, sự cam kết của Bắc Kinh là giữ lại mô hình này. Thế nhưng mới 17 năm sau, chính quyền Trung Cộng xé bỏ cam kết và ra quy định rằng, ứng cử viên cho chức Đặc Khu Trưởng phải thông qua Ủy Bạn Bầu cử. Mà cái Ủy Ban Bầu cử của Hồng Kông là gì? Là cánh tay nối dài của chính quyền Bắc Kinh, nó tựa như Mặt Trận Tổ Quốc là cánh tay nối dài của ĐCSVN vậy. Điều đó có nghĩa là, Bắc Kinh đã lừa gạt toàn dân Hồng Kông.

Chính vì lẽ đó mà giới học sinh - sinh viên Hồng Kông biểu tình làm tê liệt thành phố. Hoàng Chí Phong (Joshua Wong) lãnh đạo phong trào Dù Vàng biểu tình phản đối, lúc đó cậu ta chỉ mới 17 tuổi. Đấy là hình ảnh tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, quyết hành động để duy trì nền dân chủ cho Hồng Kông. Đây là cuộc chiến cam go mà chưa chắc thế hệ của Hoàng Chí Phong đã giành lại được dân chủ cho Hồng Kông như thời Anh thuộc. Không nản, họ vẫn cứ làm, anh ta nói "Tôi không muốn đùn đẩy công cuộc đấu tranh dân chủ cho các thế hệ sau. Đó là trách nhiệm của chúng ta."

Vâng, trách nhiệm làm dân chủ hóa cho Hồng Kông là một dạng "ấn gậy" hiện thế hệ Hoàng Chí Phong đang cầm. Anh sẽ giữ lấy nó và làm tốt trách nhiệm của mình, nếu thế hệ của anh, Hồng Kông chưa trở lại dân chủ thực sự thì đó cũng là nền tảng tốt để thế hệ tiếp theo tiếp bước. Phúc cho Hồng Kông là họ có thế hệ đầy trách nhiệm.

Thế nhưng nhìn lại Việt Nam? Một thế hệ đương thời rệu rã toàn diện. Chính quyền CS thì rũ bỏ trách nhiệm để đùn đẩy thế hệ sau. Cũng năm 2014, Vũ Đức Đam đã nói "Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Trung Quốc đã dùng chiếm Hoàng Sa và chúng ta nhất định sẽ phải đòi lại. Đời tôi và các bạn chưa đòi được thì đời con cháu chúng ta sẽ đòi". Trong câu này ý đầu ngụy biện "Đời tôi và các bạn chưa đòi được", thực ra chính quyền CS không đòi chứ không phải là "chưa đòi được". Họ, chính quyền CS đã đùn đẩy cho thế hệ sau. Và phải nói rằng, Hoàng Sa và Trường Sa mất vĩnh viễn vì sự vô trách nhiệm của chính quyền CS.

Còn về dân? Tâm lí bạc nhược chối bỏ trách nhiệm đã ăn sâu vào suy nghĩ. "Đừng có chống đối chế độ, sẽ chẳng làm gì được đâu!". Một thế hệ chỉ biết ăn cho sướng miệng, ngủ cho sướng cái thân, ị cho sướng hậu môn, chơi cho sướng con trym, chấm hết. Còn trách nhiệm cho một nước Việt Nam dân chủ ư? "Thôi thôi, chuyện đó là phản động!". Thế thì lấy gì tiếp sức cho thế hệ sau? Nhìn toàn cảnh, đất nước này là một đất nước vô vọng, sẽ không tiến đến đích. Thế hệ sau sẽ gánh hậu quả của cha ông chúng nó để lại, và cũng tựa như thế hệ cha nó đã gánh hậu quả của thế hệ ông nó để lại mà thôi.

Không tiếp bước cho thế hệ trước, không trao "ấn gậy" cho thế hệ sau? Đất nước Việt Nam trôi về đâu? Thế hệ con cháu chúng ta sẽ ra sao? Khó nói lắm. Muốn khác, phải thức tỉnh và sống có trách nhiệm, vậy thôi. Mọi cái đều có cái giá của nó. Thành quả hay hậu quả đều phải có giá cả từ thế hệ trước. Trời chẳng thể cứu được một dân tộc vô trách nhiệm và bạc nhược đâu.

Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page