top of page

SỐNG VÀ TỒN TẠI


Tồn tại là gì? Chúng ta đã từng xem phim Robinson Crusoe. Tàu đắm, chỉ còn một mình anh sống sót nhờ sóng biển đánh dạt vào hoang đảo. Một mình sống giữ thiên nhiên hoang vắng, phải chống chọi thú dữ, phải chống chọi với bộ lạc ăn thịt người, phải chống chọi với bệnh tật vv.. để mà duy trì sự sống. Đấy là hình ảnh của sự tồn tại.

Sống là gì? Sống là khi đau thì có dịch vụ y tế tốt chăm lo mà không cần bận tâm đến tiền bạc. Sống là làm việc vì sự đam mê chứ không vì sự đày đọa. Sống là sử dụng thời gian cho làm ở mức vừa phải, thời gian còn lại là cho gia đình, bạn bè và con cái. Sống là đi đây đó để biết thêm nhiều kiến thức mà không phải bận tâm về tiền bạc. Sống là làm hết mình và xài đồng tiền hữu ích. Sống là bắt tiền phục vụ mình chứ không làm nô lệ cho nó vvv. Đấy là sống.

Như vậy, sống gắn liền với con người, còn tồn tại nó gắn liền với loài vật hoặc với con người trong hoàn cảnh ngặt nghèo. Với đờí sống của một công dân Thụy Sỹ là sống, với đời sống công dân của nước CHXHCNVN chỉ là là tồn tại. Một dân tộc mà mọi cá nhân trong nó quanh năm chiến đấu để tồn tại, thì đó là dân tộc bị chính quyền tước mất cuộc sống đúng nghĩa của một con người. Hay nói cách khác, cuộc đời mỗi người bị chính quyền làm súc vật hóa thân phận.

Thi thoảng, những nhà leo núi hay những nhà thám hiểm khám phá Bắc Cực họ bị tai nạn, thì trong trường hợp đó họ phải tìm cách tồn tại. Sự chiến đấu để tồn tại của họ chỉ là một thời gian ngắn mà thôi, đa phần họ sống rất có ý nghĩa vì họ đang hết mình cho đam mê. Thế còn đời sống dân Việt thì sao?

Với người dân Việt Nam thì lại sống suốt cuộc đời chỉ là quay cuồng với trạng thái chiến đấu để tồn tại. Nguy hiểm luôn rình rập bất cứ lúc nào. Tồn tại tới đâu hay tới đó, nói đến bệnh viện người ta rất sợ vì y tế Việt Nam là một nỗi kinh hoàng. Rồi ăn cũng tiềm ẩn bệnh ung thư, ra đường thì tiềm ẩn tai nạn bất cứ lúc nào, nói sự thật thì tiềm ẩn tù tội, bị công an mời về đồn thì tiềm ẩn cái chết bất thường, đánh bắt cá ngoài biển thì tiềm ẩn cái chết từ người bạn của chính quyền vv... Tất cả người dân chỉ biết tập trung sức lực, trí lực, tài lực để chống lại cái hiểm nguy rình rập mà thôi. Điều đó có nghĩa là người dân Việt Nam luôn bị đặt trong tình cảnh ngặt nghèo phải chiến đấu để mà tồn tại. Vì sống lâu trong nó, người dân Việt Nam không thấy mình mất mát quá lớn.

Bạn trao cho tên đầy tớ 150 triệu để mua một cái ghế massage hiện đại nhằm sử dụng cho công tác tập luyện để chữa trị một số bệnh cho mình. Trong 150 triệu giao cho hắn, bạn còn cho nó 10 triệu lộ phí để hắn thay mặt mình mua hàng. Thế nhưng, sau khi cầm 160 triệu nó tiêu xài bản thân và im luôn công việc mua hàng cho chủ. Đã vậy nó còn đánh bạc nợ xã hội đen 1 tỷ và số tiền đó nó bảo rằng ông chủ phải trả cho nó. Nếu gặp tên đầy tớ như thế thì bạn xử lý thế nào? Có đáng trị tội đích đáng rồi đuổi cổ nó khỏi ngôi nhà bạn không? Đáng lắm chứ!

Thực ra hình ảnh nhân dân và chính quyền cũng chẳng khác gì câu chuyện giữa chủ tội nghiệp và thằng đầy tớ khốn nạn kia. Người dân Việt Nam là chủ và chính quyền CS là tớ. Tiền thuế của chúng ta đóng là gồm tiền công nuôi chúng nó và tiền nó phải thực hiện nhiệm vụ phục vụ chúng ta như: y tế miễn phí, giáo dục miễn phí, trợ cấp thất nghiệp, trợ cấp nhà ở vv.. Thực tế, chính quyền CS thu thuế của chúng ta rất đậm nhưng lại gây thêm món nợ công mà mỗi người dân phải gánh 100 triệu. Chúng ta bị tước mất toàn bộ dịch vụ công đáng ra chúng ta phải hưởng, nhưng nó - tên đầy tớ chó má lại tước mất. Không những thế, nó còn đổ núi nợ lên đầu chúng ta. Vì sao thằng đầy tớ khốn nạn như thế mà người chủ phải cam chịu? Đấy là vấn đề của dân tộc tính. Nếu không chịu sửa đổi ngay bây giờ thì con cháu sẽ chịu họa diệt vong.

Thực ra không có thân phận nô lệ nào là vĩnh cửu nếu từ trong tâm tính của kẻ đó là tình thần quật cường. 93 triệu người phải tự nhận thấy, thân phận của chúng ta là chủ, CS là tên đầy tớ tồi. Phải tống cổ nó ra khỏi ngôi nhà Việt Nam. Nhưng cái nghiệt ngã nhất hiện nay là dân Việt đang có tâm thức nô lệ nên mới để thằng CS nó đè đầu cưỡi cổ. Tự trong nhà không đứng nổi thì làm sao đứng vững với thế giới?

Với ý chí người dân như vậy thì sao họ có thể sống như người dân nước khác? Tâm thức nô lệ thì chỉ xứng đáng cuộc đời vất vả chỉ biết chống đỡ để tồn tại.

Dân tộc tính mà như thế thì dân tộc cũng mang số phận long đong ba chìm bảy nổi, vì dân tộc này không tự thoát ra được. Rồi từ thế hệ này sang thế hệ khác, cũng chỉ loanh quanh lo chống đỡ để tồn tại mà không thể là một dân tộc đứng hiên ngang được. Nếu không thay đổi cách nhìn từ trong mỗi con người, thì lịch sử sẽ đào thải dân tộc này. Viễn cảnh là như thế.

Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page