BÀI TOÁN CHUNG
Lịch sử thế kỷ 20 là chiến tranh. 3 cuộc chiến tranh lớn kéo dài gần hết thế kỷ, cho đến thập niên 90 của thế kỷ 20 mới chấm dứt. Tôi nói 3 cuộc chiến tranh thì chắc có người ngạc nhiên, nhưng thực chất nó là như vậy. 2 cuộc chiến tranh nóng và 1 cuộc chiến tranh lạnh rất dai dẳng.
Nếu nói đến 2 cuộc chiến tranh thế giới phải trả giá bằng sinh mạng và sự tàn phá, thì Chiến Tranh Lạnh luôn đặt thế giới vào nguy cơ bùng nổ chiến tranh hạt nhân giữa 2 siêu cường quân sự số 1 thế giới. Chỉ khi khối CS nó tự mục nát và đổ nhào vì lý do không liên quan đến quân sự thì cả thế giới thở phào nhẹ nhõm.
Cuộc chơi thế giới được phân chia như sau. Từ trước 1990 là cuộc chiến lôi kéo đồng minh của Mỹ và Liên Xô, nên lực lượng chính trị bên trong những quốc gia nhỏ sẽ nhận được sự hỗ trợ từ Mỹ nếu đảng phái đó theo tự do, sẽ nhận được sự hỗ trợ từ Liên Xô nếu đảng đó là ĐCS. Từ sau 1990 Liên Xô sụp đổ, các nước XHCN tôm tép tự bơi, còn Mỹ thì cũng buông không cần lôi kéo thêm những đồng minh lôm côm nữa. Vì vậy, tất cả các nước XHCN còn lại sẽ càng vững vì Mỹ không nuôi bất kỳ một đảng phái đối lập với CS nào nữa. Thời làm chính trị cậy Mỹ đã game over kể từ đây.
Đối với Mỹ, lúc này là giữ trật tự thế giới và lâu lâu bợp tai thằng nhóc nào giở chứng mà thôi. Chủ yếu Mỹ tập trung vào làm bá chủ về kinh tế và duy trì sức mạnh quân sự để khẳng định sức mạnh toàn diện của Mỹ. Chuyện CS Việt Nam sống dai hay ngủm sớm, với Mỹ không quan trọng nữa. Với sức mạnh kinh tế vô đối, nay CS VN năn nỉ xin làm bạn, thì mai thằng Bắc Hàn cũng sẽ năn nỉ làm bạn mà thôi, không sớm thì muộn. Chắc chắn Mỹ nhìn ra điều đó nên cuộc chơi trên bán đảo Triều Tiên khó mà xảy ra chiến tranh. Lâu lâu doạ thằng Un, nếu nó vẫn còn ngu thì thôi, đợi nó khôn ra nó sẽ năn nỉ thôi.
Tình hình lịch sử thế giới là vậy, nó sẽ quyết định cuộc chơi trong nước. Để loại trừ CS nhằm đưa đất nước tiến lên là việc của dân Việt Nam, Mỹ không bao giờ nhúng tay vô nữa. Nay là thời đại kinh tế, giữa 2 thị trường, Việt Nam và Trung Quốc thì Mỹ sẽ luôn chọn Trung Quốc bỏ Việt Nam. Chính vì lẽ đó, khi Trung Cộng nhượng cho Mỹ những quyền lợi lớn về kinh tế, để Mỹ làm ngơ cho Trung Cộng nuốt Việt Nam bằng giải pháp chuyển giao giữa 2 ĐCS thì Mỹ cũng sẽ làm ngơ mà thôi. Đừng trông cậy vào thế giới bên ngoài mà chính dân Việt Nam phải tự ý thức về trách nhiệm của mình.
Biết rằng CSVN dựa Trung Cộng để tồn tại, nghĩa là Trung Cộng đổ thì CSVN sẽ đổ. Con đường hy vọng này không có đâu, đừng có mơ. Vì sao? Vì thực tế cho thấy ĐCS Trung Quốc thông minh hơn ĐCSVN, họ luôn biết cách thích nghi với hoàn cảnh tốt hơn CSVN. CSVN vững đến hôm nay là nhờ bắt chước Trung Cộng chứ tự nó không thể nghĩ ra giải pháp lớn như vậy. Giữa 2 thằng cùng đứng trước khó khăn như nhau, thằng vừa thông minh và điếm đàng bậc thầy sẽ là thằng biết cách sống sót. Nếu có đổ, thì thằng đổ trước phải là CSVN.
Chính vì vậy mà dân Việt phải biết nhìn ra thực tế, giải quyết bài toán Việt Nam có tồn tại với lịch sử không? Việt Nam có phát triển hay không? Đó là bài toán 100% của chính người dân Việt Nam.
Sẽ không bao giờ có Mỹ giúp và chẳng thể có chuyện Trung Cộng đổ trước. Vậy thôi, thức tỉnh hay không thức tỉnh của người dân Việt Nam nó sẽ đưa đến kết quả tồn tại hay không tồn tại của đất nước. Gần 100 triệu người mà giải không nổi số phận dân tộc thì cũng đáng bị xóa sổ lắm, đến nước đó chẳng thể than trách được ai cả.