top of page

Việt Nam loạn cướp, vì đâu?

null

Nhìn Đại học Luật dưới thời cộng sản vào giờ tan trường, dù quốc lộ 13, Bình Triệu, Sài Gòn đã có dải phân cách đường một chiều, nhưng các sinh viên luật đi xe máy ngược chiều hơn ai cả.

Toàn cảnh nhà trường đầy các bảng hiệu quảng cáo từ đoàn thanh niên noi gương các lãnh tụ vĩ đại đến giày dép, quần áo… cờ xí đủ màu tung bay như một trung tâm vũ hội xiếc; phải kê ra cho đủ như có pa-nô quảng cáo điện thoại di động Nokia, Samsung, phòng khám đa khoa, nhà thuốc tây, tuyển sinh, luyện thi đại học, trung tâm cai nghiện, công ty dệt may, khu phố văn hoá mới, mua bán bất động sản… đầy trước cổng trường.

Và trên chót vót của toà nhà đại học, một tháp cao được xây dựng chắc chắn với cây Thánh Giá bằng đá sừng sững. Bởi vì nơi đây có một quá khứ lịch sử, nguyên là một khu tĩnh tâm của Trung tâm tôn kính Đức Mẹ Fatima và đã bị nhà nước tịch thu khi cộng sản chiếm miền Nam. Một trường luật xây trên sự ăn cướp!

Nhìn cái bề ngoài tương phản đầy sự lộn xộn đủ phán đoán về những con người lãnh đạo của quốc gia đó trải qua hơn nửa thế kỷ nắm quyền đã quan tâm đến luật pháp tới đâu hay chỉ xem nó như những trò chơi của tư sản theo kinh điển Mác Lê quan niệm.

Chỉ tội nghiệp cho sinh viên ở đây, phần nhiều không biết một ngoại ngữ nào, nếu có chỉ là sự nỗ lực hết sức của một số cá nhân nào đó. Họ học và dạy luật không phải để nói lên thành luật những khát vọng của người dân thông qua các vị đại diện lập pháp mà biến thành luật bảo vệ con người. Song học luật cốt để thi hành những mệnh lệnh của đảng, của chính phủ không dựa trên một phương pháp đối chiếu công pháp quốc tế nào cả.

Thật là xa lạ để thảo luận với một sinh viên luật ngày nay khi đề cập về bộ luật La Mã có hay không, hoặc nói về tam quyền phân lập, nói về thế kỷ ánh sáng Montesquieu, Jean Jacques Rousseau và đặc biệt nói về nhân quyền như một tư tưởng sẽ đưa đến phạm tội chống đảng… Các sinh viên đều ngớ ngẫn nhìn trời, có khi cho rằng trái đất vẫn vuông!

Từ một nền đào tạo do sự dẫn đường thiếu phân minh của các nhà lãnh đạo thường do bạo lực mà lên nắm quyền, nên mới xảy ra trên bình diện thực tế: một ông viện trưởng viện kiểm sát nhân nhân dân chiếm nhiều nhà đất nhất tỉnh Cà Mau, ông chánh án vừa say xỉn vừa xử án và bà chánh án đánh ghen gây thương tích với tiếp viên ngay tại quán karaokê – nơi có đức ông chồng là đảng viên cao cấp, phó trưởng ban tổ chức tỉnh uỷ Bình Phước, đối với cộng sản chức vụ này quan trọng lắm tại các địa phương và các chuyện chánh án, chánh thanh tra nhà nước từ thượng tầng đến hạ tầng đều “thượng vàng hạ cám”, chuyện hối lộ tham nhũng trong ngành tư pháp, tòa án tại Việt Nam trở nên quá sự thường.

Về y đức cũng rối loạn khi ông bác sĩ mở phòng mạch tư vừa khám bệnh vừa bán thuốc hầu “cứu người cho nhanh” – chính lại là người Thầy trong các Thầy y học, bác sĩ Hiệu trưởng Trường Đại học Y Dược Sài Gòn, một thành phố văn minh nhất Việt Nam, kinh đô phát triển về mọi mặt hiện nay. Ông Hiệu trưởng bị thanh tra bất thình lình tại phòng khám riêng và sự việc có đăng tải trên các báo Việt Cộng trong quý một năm 2008.

Những nhà làm luật đã bẻ luật ngay tại nơi mình toạ thủ và ngoài kia không một hội chợ hoa nào không bị bứt hoa bẻ cành như từng xảy ra với hội hoa anh đào (Sakura) do Nhật Bản tổ chức lần hai diễn ra tại Hà Nội ngàn năm văn hiến, mọi người đều ngỡ ngàng trước cảnh chen nhau của sinh viên Việt Nam, cả nam lẫn nữ ào ạt, xô đẩy nhau phá nát vườn hoa. Trong chớp nhoáng những cây anh đào bị “tiêu diệt” gần trọn và thế là đã “đánh thắng hoàn toàn” những cành hoa còn sót lại của “đế quốc anh đào”. Quả là những hành động thật đáng hổ thẹn!

Đúng là “con người làm sao thì quốc gia làm vậy”, ngoài kia báo chí đang thông tin rầm rộ kỷ niệm Tết Mậu Thân, một cuộc nổi dậy giết đồng bào, huynh đệ tương tàn, trong khi đối với cuộc chiến xâm lược của Trung Quốc cũng vào dịp này lại hoàn toàn im lặng, thậm chí còn trêu ngươi tổ chức nhảy đầm ngay trước tượng Lý Thái Tổ tại Hà Nội thay vì làm lễ tưởng niệm.

Việt Nam ngày nay là vậy đó! Như chuyện một thanh niên nhào tới đánh một ông lão ngay giữa trung tâm Sài Gòn, chỉ vì va quẹt xe trên đường hay cả với bà cụ đã ngoài bảy mươi trong tiếng la lớn suýt bị tai nạn, nhưng người thanh niên tiếp tục leo lề rồi đưa mắt nhìn bỏ đi, việc dùng cả mũ bảo hiểm đánh nhau trở thành chuyện thời thượng. Gần đây nhất là những vụ cướp táo tợn có qui mô tổ chức trên khắp các địa bàn thành phố nhất là với những ai là những mệnh thường quân cứu người sẽ bị những đòn lại quả kinh hoàng.

Thuốc nào để trị bịnh xe chạy ngược chiều, y đức hoàn lương… Nó đòi hỏi cộng đoàn đó phải có triết lý sống không trên nền tảng của sự lừa dối, chúng ta đã biến các thủ thuật lương lẹo của các nhà làm chính trị trở thành nếp sống, nếp nghĩ của các công dân, chúng ta đã thiếu một nền giáo dục phổ quát luôn đồng hành cùng nhân loại mà nền giáo dục của cộng sản hiện nay chỉ xây dựng trên một bè phái của thứ thủ đoạn lừa bịp nhau để nắm chính quyền.

Chúng ta không ảo tưởng sống chờ nhà nước tiêu vong và phải xa ra thứ chính quyền lừa bịp, không qua sự chọn lựa trực tiếp của người dân, cần phân biệt rõ ràng về một nền trị chính dân chủ với một sự toàn trị gồm các chiêu bài dân chủ giả hiệu. Nước là H2O và ngoài vũ trụ là H3O thì dù là ở Nga hay Mỹ vẫn thế, một nền dân chủ trên nền tảng khoa học với những giá trị chung gọi là phổ quát.

Chúng ta hãy tự biết mình chưa có hoặc trong nỗ lực rồi sẽ có và tiến đến hoàn thiện, chứ không ngụy biện Việt Nam có một nền dân chủ riêng vì dân trí còn thấp..v.v.. Người Việt Nam cũng như các nước nghèo khác đã khổ nhiều và xin đừng vì chút quyền lợi riêng tư nào đó mà chung rọ với dân chủ lưu manh… Không thể và không thể khi nhân loại còn cái tâm: một kẻ cướp đang dùng sức mạnh lộng hành trên đường phố và chúng ta lại bảo chúng có bản sắc riêng? Đó là thứ dân chủ kiểu vô sản lưu manh vậy.

Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page