NƠI NHỮNG TRÒ MAN RỢ NẢY MẦM
Có một điều dễ thấy, đấy là sự thịnh vượng của đất nước và một xã hội nhân bản luôn đi cặp nhau. Nhìn vào mức độ man rợ của xã hội, chúng ta biết ngay đất nước đó là một đất nghèo đói. Nói cho dễ hiểu, trên bình diện xã hội rộng lớn, sự nghèo đói vật chất và sự nghèo đói về tinh thần thường sóng đôi nhau.
Ngày nay trên thế giới, người ta tìm cách giảm đi tính dã man khi phải giết thịt con vật. Ở Thụy Sĩ người ta còn dự tính gây mê tôm hùm trước khi giết thịt vì nó có hệ thần kinh phức tạp, biết đau đớn. Hay như con chó, ở xứ văn minh, người ta xem là bạn với con người. Còn ở Việt Nam, sự bắt chó giết thịt rất phổ biến, và giết chó rất dã man.
Lễ hội chém lợn, một lễ hội nó thể hiện sự tột cùng của tính dã man. Nó là một hình tượng xấu, nhiều trường hợp dã man như vậy cứ xảy ra trong xã hội, mà đặc biệt là nó được đưa clip lên phương tiện thông tin điện tử hoặc TV báo đài. Những điều đó nếu không chặn, chính nó sẽ là nơi tiêm nhiễm tính dã man vào xã hội một cách vô thức. Từ đó, sự dã man nó dễ phát tán khi con người mâu thuẫn với con người. Hiện tượng uống rượu bia rồi nổi máu yên hùng chém giết nhau xảy ra đầy rẫy trong xã hội, nguyên nhân đó nó cũng được nuôi nấng từ những lễ hội man rợ như lễ hội chém lợn mà ra.
Nếu ai đưa thứ phong tục man rợ này truyền bá vào xứ văn minh, nó tất nhiên bị dẹp ngay. Nhưng lễ hội quái đản này ở Việt Nam, nó vẫn cứ tổ chức bình thường. Việt Nam một mảnh đất tốt cho những trò man rợ phát triển.