top of page

TUỔI TRẺ VÀ ƯỚC MƠ

“CHỈ CÓ SÚC VẬT MỚI CÓ THỂ QUAY LƯNG LẠI NỖI ĐAU KHỔ CỦA ĐỒNG LOẠI MÀ CHĂM LO RIÊNG CHO BỘ LÔNG CỦA MÌNH!”

Tôi đã thấy: Có những thân phận người dân vì quá nghèo không thuê nổi một chiếc xe oto để đưa xác người thân về họ đành chở người thân bằng xe máy. Nhưng đảng sẵn sảng bỏ ra 1400ty để xây dựng nghĩa trang cho cán bộ cấp cao

Và tôi đã nhìn thấy: Những trẻ em vùng cao, cơm không có ăn, áo không có mặc trong mùa đông giá lạnh. Nhưng đảng sẵn sàng phê duyệt xây dựng những tượng đài trăm tỷ, nghìn tỷ. Sẵn sàng bắn pháo hoa vào những lẽ kỷ niệm hàng trăm tỷ chỉ để "biết đâu khi ngắm pháo hoa người ngheo quên cái đói cái nghèo"

Tôi đã nghe: Hàng chục nghìn tỷ đã bỏ ra để đào tạo ra hàng nghìn giáo sư tiến sỹ nhưng... Tiến sỹ nước mình không có công trình nào đóng góp cho nhân loại, sự phát triển của đất nước, một đất nước không chế tạo nổi ốc vít vì chi phí quá cao. Trong khi đó người nông dân lại tự chế tạo được máy bay, tàu ngầm các thiết bị mang tính thực tiễn cao trong cuộc sống. Vậy hàng chục nghìn tỷ bỏ ra để làm gì?

Tôi đã đọc: Chưa có đất nước nào chăm sóc, bảo vệ trẻ em tốt như nước ta Nhưng trẻ em thất học còn quá nhiều, bị lạm dụng tình dục nhưng những kẻ tội phạm vẫn được bao che.

........... Tôi mơ, một giấc mơ tôi tin là có thật, những người có lương tri đồng lòng đứng lên để đòi lại quyền lực thật sự về phía nhân dân.

Hãy cùng nắm tay tôi để thực hiện giấc mơ đó nhé, bắt đầu từ ngày hôm nay, được không các bạn?!

Tôi có một giấc mơ (Manh Kim)

Tôi mơ lòng tự ái dân tộc xen lẫn tự hào dân tộc được dồn hết vào việc phát kiến canh tân đất nước

Tôi mơ Việt Nam có thể “trả thù lịch sử” bằng việc “dội bom” xuống khắp Trung Quốc bằng hàng hóa và dịch vụ từ những công ty có tên “Hai Bà Trưng”, “Trần Hưng Đạo”, “Lý Thường Kiệt”… (như cách Nhật từng “trả thù” Mỹ sau Thế chiến thứ hai bằng chiến dịch “oanh tạc” hàng hóa khiến báo chí Mỹ phải khóc lên rằng “Nước Mỹ đang bị xâm lược”!)

Tôi mơ Việt Nam có thể trả được mối hận Hoàng Sa bằng việc có một công ty khổng lồ mang tên “Hoàng Sa” đặt tại Bắc Kinh thuê mướn hàng ngàn công nhân Trung Quốc

Tôi mơ Việt Nam có những “đại gia” có khả năng và tài kinh lược thu tóm được những siêu thị lớn nhất Thái Lan, Philippines hoặc Indonesia…

Tôi mơ Việt Nam có một hãng hàng không có thể đặt tất cả các hãng hàng không khu vực “dưới chân mình” như cách Singapore Airlines đạt được

Tôi mơ có những doanh nhân làm ăn lương thiện không chỉ vun đắp kinh tế quốc gia mà còn xây dựng tinh thần trách nhiệm cộng đồng

Tôi mơ Việt Nam có những giáo sư đại học được thỉnh giảng ở Harvard, Princeton,… theo cách như các giáo sư Việt Nam trước 1975 từng được

Tôi mơ Việt Nam xây dựng được nền giáo dục nhân bản, khai phóng và tự do

Tôi mơ Việt Nam có một nền y tế đủ tử tế và một nền y học đủ mạnh để tạo ra những nghiên cứu đột phá chấn động

Tôi mơ Việt Nam có một nền kỹ nghệ tự lực tự cường

Tôi mơ bàn ăn Việt Nam có thực phẩm sạch, người dân sống trong bầu không khí sạch và những đứa trẻ được tắm trên dòng sông sạch

Tôi mơ Việt Nam có một nhân vật có thể mang lại những phát kiến kỹ thuật làm thay đổi xã hội – một người thôi cũng được. Tôi mơ Việt Nam có một tiến sĩ làm thay đổi được nhận thức lẫn tư duy xã hội – một tiến sĩ thôi cũng được. Tôi mơ Việt Nam có một sử gia mang lại ánh sáng lịch sử cho thế hệ trẻ - một sử gia thôi cũng được

Tôi mơ người dân không còn lo lắng tìm cách bỏ nước mà đi và những người xa nhà đều trở về để cùng nắm tay kiến thiết quê hương

Tôi mơ những con người máu đỏ da vàng từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau đều cùng ngồi lại với nhau bằng tinh thần hòa ái

Tôi mơ nước mắt những bà mẹ già và những cô vợ trẻ sẽ khô đi, khi người thân họ được thả ra khỏi những nhà tù nhuộm đen lương tâm

Tôi mơ Việt Nam luôn có nụ cười, những nụ cười suốt chiều dài chữ S – những nụ cười rạng rỡ của một “VIỆT NAM MỚI”

Nguyễn Thủy Tiên

Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page