HÃY TỈNH THỨC
Đối với những gia đình ở dạng nghèo, trung bình thì ù lì an phận, không phấn đấu, sao cũng được. Còn những gia đình thuộc loại khá giả, giàu có nhà sang cửa rộng, có xe hơi, có con đi du học nước ngoài… thì đi đâu cũng nghe khoe nhà trên cả tỷ bạc, xe loại sang trọng nhất, con đang học bác sĩ, dược sĩ, kỹ sư… Gần như không nghe ai khoe những công trình đang nghiên cứu hay thực hiện để đưa con người, cộng đồng và đất nước đi lên. Tất cả chỉ tập trung vào hai tiêu chuẩn là “đẹp mặt” và “ấm thân”.
Phản ứng của người VN về vấn đề của xã hội:
* Nếu bạn nói chuyện những bất công trong xã hội, chính trị đất nước cho những người xung quanh nghe, thì họ sẽ nhìn mình như một sinh vật lạ lùng ở xứ thiên đường này.
* Nếu bạn lên tiếng đấu tranh cho môi trường sống, thực phẩm bẩn và thực trạng xã hội, mọi người sẽ nói bạn là rảnh hơi đi lo bao đồng.
* Nếu bạn nói đất liền biển đảo, đất nước đang bị Trung Cộng thâu tóm, thì mọi người bảo bạn xàm.
* Nếu bạn nói xăng, điện, nước và các loại thuế đang tăng bóp chặt ví tiền của mình, thì mọi người sẽ nói kệ, tăng có vài ngàn nhằm nhò gì có chết đâu mà lo.
* Nếu bạn nói xóm bên cạnh mới bị chính quyền giải tỏa cướp đất của dân, mọi người sẽ bảo không phải việc của nhà mình.
* Nếu bạn nói ung thư và tai nạn VN cao nhất thế giới, mọi người sẽ bảo kệ hưởng thụ hiện tại đi,sống chết có số.
* Nếu bạn nói hãy tìm hiểu lịch sử lại đi bởi lịch sử chúng ta học là giả dối, mọi người sẽ bảo nghe bọn 3/// tính làm phản động ah.
* Mọi người sẵn sàng chửi bà bán hàng nước vì lỡ để ruồi bay vào ly nước, nhưng lại câm mồm trước thực phẩm hóa chất độc hại vào bàn ăn mỗi ngày. Sẵn sàng đánh người nếu bị ai đó va quẹt xe, nhưng lại câm mồm trước hiện trạng người Trung Cộng lộng hành ngang ngược trên đất nước mình.
* Mọi người sẵn sàng nguyền rủa cái thằng ăn trộm chó, gà, nhưng lại thờ ơ với với những vấn nạn tham nhũng của các quan chức đang làm nghèo đất nước. Sẵn sàng chửi ai đó lỡ vứt rác vào nhà, nhưng lại im lặng trước hiểm họa ô nhiễm môi trường xung quanh mình.
* Và nếu bạn khuyên hãy quan tâm chính trị và vận mệnh đất nước.Thì mọi người sẽ bảo lo làm ăn kiếm tiền đi, việc đó có đảng và nhà nước lo v.v...
Nếu mỗi gia đình và mỗi cá nhân chỉ lấy những mục tiêu như trên làm mục tiêu của cuộc sống và truyền từ đời này sang đời kia. Thì còn lâu cộng đồng và đất nước mới ngóc đầu lên được.
Một dân tộc bất hạnh bởi những thế hệ vô cảm đớn hèn nhất trong lịch sử. Họ chỉ biết ngục mặt vào miếng ăn và cam chịu sống với thực phẩm bẩn, ô nhiễm môi trường và câm lặng trước sự bất công trong xã hội.
Họ thờ ơ với chính dân tộc của mình để cho Trung cộng xâu xé thải độc mỗi ngày. Đất nước này sẽ đi về đâu.