Lời tâm huyết của Hoài Nam
Đã có vài người bạn gọi đến con, bảo rằng: “Hoài Nam ạ, tôi muốn đổi đạo!” Con hỏi: “Sao vậy, bạn đang theo đạo Phật mà! Đổi theo đạo gì?” Họ đáp “Đổi sang đạo Thiên Chúa giáo! Thấy mấy cha trong đạo Thiên Chúa hăng hái xuống đường, còn mấy ông thầy chùa im re như hến, thấy xấu hổ quá!”
Đây là lời con được nghe. Thú thật, khi nghe qua lời đó, lòng con cảm thấy xốn xang, khó chịu. Khó chịu là vì con theo Phật giáo. Xốn xang là vì tủi hổ bởi sự nhu nhược của những vị tu sĩ Phật giáo mà chính con kính trọng, luôn “ngũ thể đầu địa” lễ bái mỗi khi gặp quý ngài, nhưng phần đông quá ư ích kỷ, thờ ơ trước những nỗi đau thương của dân tộc mình. Đây cũng là nguyên nhân khiến con đặt bút viết bài này mặc dù con thừa biết nó sẽ gây nhiều tranh cãi trên các trang mạng đối với những người Phật tử sơ cơ.
Điểm qua các phong trào xuống đường rầm rộ để bảo vệ môi trường, đầu tiên được khơi dậy qua lời kêu gọi và sự lãnh đạo của cha Phaolô Nguyễn Thái Hợp phát khởi từ Giáo phận Vinh biểu tình từ ngày 7.8.2016 đang lan rộng khắp nơi trên Việt Nam.. Rồi đến hôm nay, phong trào cứ thế dấy rộng. Tiếp nối tinh thần cao quý của cha Thái Hợp, vị lãnh đạo tinh thần của giáo xứ Phú Yên là Linh mục Anton Đặng Hữu Nam cũng lãnh đạo hàng ngàn giáo dân tại trong hai giáo xứ Quý Hòa, Phú Yên (Nghệ An và Hà Tỉnh) xuống đường vào sáng ngày 21/8/2016 để đòi công lý cho chúng dân và chống lại hành vi tận diệt môi sinh do tập đoàn Formosa gây tác hại thê thảm. Những biểu tượng cao ngời, hùng khí xung ngất, ý chí kiên cường bất khuất đã được thể hiện qua các biểu ngữ, băng rô với những hàng chữ to lớn “Đảng cộng sản Việt Nam thích tiền, nhân dân cần biển sạch”, “Ai nhận tiền thế lực thù địch phá hoại đất nước”, “Bộ tài nguyên môi trường dày xéo môi trường” v.v. hẳn đã phô trương khí thế của những con người “Tùng địa dũng xuất”!
Con hoan nghênh quý đức cha và giáo dân nổi dậy! Quý vị là những người con ruột thịt của mẹ Việt Nam yêu dấu! Còn những người khác hiện đang còn nhắm mắt trước những lớp cá chết phơi trắng xóa như tuyết vùng bắc cực, vô tri trước cảnh tượng bán nước của bọn cầm quyền CSVN, và thờ ơ trước hiện trạng mất nước về tay Hán tộc, thì phải chăng họ là những đứa con chửa hoang, những kẻ ngoại tộc?
Nhắc đến từ ngữ cao đẹp “Tùng địa dũng xuất”, nó được xuất phát từ chốn Thiền môn Phật giáo, nhằm để đề cao những con người uy dũng xuất thân nhô dậy thoát lên từ mặt đất với chí hướng cứu khổ độ sanh. Họ là những thiền sư, những tu sĩ Phật giáo xuất thân thực hành Bồ tát đạo.
Nay, những vị này ở đâu?
Theo lịch sử, số lượng dân chúng theo Phật giáo gần đến 80% tổng số dân Việt. Số Tăng Ni tu sĩ Phật giáo cả hàng chục, hàng trăm nghìn người! Vẫn biết ngay tại chốn thiền môn cũng có loại công an cạo đầu vào chùa để phá nát đạo Phật, nhưng chẳng lẽ toàn bộ tu sĩ Phật giáo hiện nay trên đất nước Việt Nam đều là bọn công an đầu trọc hay sao? Đề cập đến hiện tượng “quốc doanh”, từ năm 1981, đảng CSVN đã cố đồng hóa hàng ngũ tôn giáo qua hình thức quốc doanh để chuyên phục vụ cho lợi ích của đảng. Tất cả các tôn giáo trên đất nước Việt Nam như Thiên Chúa giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, Phật giáo đều có loại quốc doanh này!
Nhưng tại sao chỉ trong 20% dân số còn lại sau Phật giáo, lại có nhiều vị Linh mục Thiên Chúa giáo đã tỉnh thức đứng lên lãnh đạo con chiên của họ xuống đường đòi công lý; ngược lại Phật giáo có đến 80% dân số mà chẳng có một chư Tăng nào tỉnh thức trong sự việc này? Có đáng buồn, đáng chê, mất mặt, xấu hổ không? Phải chăng họ chẳng phải là con dân Việt nên quan liêu, tự thủ?
Kính bạch quý ngài, Cá nổi khắp biển đông trôi dạt vào bờ như tuyết trắng, cá nổi đặc sông An Cựu và khắp cả mọi sông hồ trên toàn nước Nam, quý ngài không động lòng thương ? Biển đã nhiễm độc, sông hồ đều nhiễm độc! Nước mặn, nước lớ, nước ngọt đều bị nhiễm độc! Mỗi khi thuyết Pháp, quý ngài thường kêu gọi Phật tử ra chợ mua cá mang ra sông hồ phóng sanh. Các ngài có bao giờ nhận ra rằng còn chỗ nào không có chất độc trên đất nước Việt Nam để cho những chú cá này sống sót? Vậy đây là Từ Bi và Trí Huệ sao?
Quý ngài tự bảo là hậu duệ cao quý khi truyền thừa thiền phái Trúc Lâm Yên Tử đã được sáng lập bởi vua Trần Nhân Tông nhưng quý ngài chưa phát huy tinh thần của Thiền phái thuần Việt này. Vua Trần Nhân Tông đã thấm nhuần ơn quốc gia và không muốn chúng sanh chịu cảnh tôi mọi trước quân thù, nên đã lãnh đạo quần dân đánh ngoại xâm giữ gìn đất nước, cứu dân trăm họ ra khỏi ách nô lệ. Thời loạn ra lãnh đạo quần dân dẹp giặc, khi bình quy về thiền môn tu tập. Còn quý ngài vốn là tiếp nối truyền thừa hệ phái Trúc Lâm của ngài Nhân Tông Hương Vân Đại Đầu Đà, nay lại ngồi “thiền” theo kiểu đuổi ruồi không bay, mặc cho nước mất, nhà tan, triệu dân khốn khổ, môi sinh hủy diệt! Đây là “tỉnh thức” sao?
Môi sinh bị hủy diệt, cá chết gần sạch, nước đang mất! Cả ba yếu tố này chưa đủ để tỉnh thức quý ngài hay sao? Hình ảnh cao đẹp của quý Linh mục lãnh đạo gần cả trăm ngàn người Thiên Chúa giáo đang rầm rộ xuống đường tranh đấu cho môi sinh chưa đủ là tiếng vang âm thanh để quý ngài tự cảm thấy tàm quý, so xét bổn phận của mình đối với quốc gia dân tộc, xuất khởi “thùy thiền” cùng họ góp chung tiếng nói cho đại cuộc hay sao? Dân đơn phương bé miệng, mỗi lần đơn độc nói tiếng công lý thì bị bọn công an đánh đập tra trấn dã man chưa đủ để quý ngài giao động bi tâm sao?
Hơn thế nữa, tập Kinh Lục Độ đã dạy: “Bồ Tát thấy dân kêu ca, do vậy mà gạt lệ xông vào chốn tù ngục để cứu dân ra khỏi chốn lầm than” vẫn là một triết lý cứu khổ, hậu thuẫn nhân sinh trong đạo Phật, đâu có đi ngược lại quan điểm Phật giáo đâu mà quý ngài e dè rồi cam chịu ẩn núp? Đây là “ngộ đạo” sao?
Phải chăng quý ngài đã núp dưới bóng “Từ bi” để trốn tránh bổn phận với non sông đất nước? Quý ngài đã vạch ra ranh giới “Từ bi” để chối bỏ trách nhiệm với môi sinh và dân lành?
Thật đau khổ khi con bất đắc dĩ phải nói toẹt ra lời nói đầy cắn rứt lương tâm này, thì cũng mong quý ngài nên cảm thấy đau khổ trong nỗi thống khổ của sinh linh và đất nước (người, cá và đất đai biển đảo của tổ quốc Việt Nam) để làm một cái gì đó cho sự tồn vong của dân tộc và đất nước!
Chúng dân khắp mọi miền đang trông chờ sự lên tiếng của quý ngài về hiện tình đất nước, dân tộc và môi sinh để họ được đứng sau quý ngài đòi lại công lý; để khỏi thẹn lòng, mất mặt khi nhìn về các tôn giáo lân cận; để được yên dạ, không cô đơn trước thế lực vô minh; và cũng để giữ vững niềm tin mỗi khi nói đến liên từ keo sơn “Quốc gia – Dân tộc – Phật giáo” mà không bị ngượng miệng.
Vậy kính mong quý ngài mau Tỉnh thức trong tinh thần Bi – Trí – Dũng đối với tiền đồ tổ quốc hiện nay !
Bài 2: Trong lần giảng kinh trước hàng ngàn giáo dân, đức cha Nguyễn Thái Hợp đã vẽ bức tranh của quê hương chúng mình, phản ảnh quá sức đầy đủ của thực trạng Việt Nam dưới chế độ Cộng sản, ngài gióng: “Đất nước chúng ta đang trải qua trình trạng tối nhiều hơn sáng, đạo đức xuống cấp, tham nhũng và lợi ích đang ngự trị khắp nơi, giáo dục mất định hướng, bạo lực tràn lan, nợ công tăng cao, chất lượng của cuộc sống giảm, nhân phẩm và nhân quyền chưa được tôn trọng, mức lương thấp, việc làm thiếu, môi trường sinh thái bị tàn phá như chưa bao giờ thấy trong lịch sử…”
Đó là bức tranh sống động nhất về hiện trạng Việt Nam ngày nay mà cha Nguyễn Thái Hợp đã họa ra, phơi bày ra rất rõ nét. Chúng ta là con dân nước Việt từ quốc nội đến hải ngoại chẳng ai không thấy! Nó là một màn ảnh lung linh chiếu rực trên bầu trời nước Việt mà chúng ta là những người đang xem nó từng giây phút. Đừng có biện cớ rằng chúng ta không nghe, không thấy, không biết để rồi vô cảm trước những cảnh đất nước tang thương, dân tộc đọa đày, hoặc vô tình trước những lời kêu gọi của cha Thái Hợp.
Nhìn bức tranh của quê hương Việt Nam ngày nay, sáng hôm ngày 1 tháng 9 hàng ngàn giáo dân của hai giáo xứ Quý Hòa và Phú Yên thuộc giáo phận Vinh đã tiếp nối phong trào biểu tình phản đối Formosa. Một lần nữa, hoan hô tinh thần của quý cha và giáo đồ! Tinh thần mà quý vị thể hiện với quê hương tuyệt đẹp như đóa sen cao quý! Cầu mong phong trào cứ mãi mãi chuyển tiếp bởi quý vị sẽ đốt lên ngọn lửa lan dần trên toàn cõi ngục tối quê hương. Thế nhưng, tiếc thay đến nay vẫn có người im lặng, hay vẫn còn “tĩnh lặng”. Buồn tủi hơn là những vị đạo cao thường có khả năng lôi cuốn cả hàng trăm ngàn người trong những lần thuyết Pháp, khuyên bổn đạo tu hành nhưng chưa một lần nào nhắc nhở, đả động đến ngôi nhà Việt Nam mình đang ngồi lửa rực cháy trên nóc, sàn nhà bên dưới đang bị nước lũ ập vào, kẻ gian đang cấu kết với người ngoài gom hết của cải non sông, kẻ cướp ngoại bang đang tiến vào giết sạch bà con thân thuộc!
Vua Trần Nhân Tông đã có lần đưa tay chỉ đứa con yêu dấu Huyền Trân Công Chúa, bảo rằng: “Trẫm thương muôn dân bá tánh như chính con gái của Trẫm vậy”. Thương đến độ như thế nhưng vì một chữ “Nước”, một chữ “Dân” khắng khít trong lòng mà đã phải hy sinh đứa con yêu dấu của ngài để đổi lấy hai châu Ô, Rí (từ đèo Hải Vân ra đến Quảng Trị ngày nay) vào năm 1306 cho dân mình có đất sinh sống. Lại hai lần lãnh đạo quần dân đánh tan tác (năm 1285, 1287) toàn bộ quân giặc Nguyên Mông mãnh thú trên thế giới thời đó để giữ gìn xã tắc, bảo vệ bờ cõi nước Nam.
Sỡ dĩ chúng tôi đề cập đến vua Trần Nhân Tông là vì ngài khai sinh ra phái thiền thuần chủng Việt Nam là Trúc Lâm Yên Tử, hiệu Hương Vân Đại Đầu Đà mà hôm nay rất nhiều Pháp đồ hưởng ứng hằng thuận tu tập, nhưng tiếc thay quý vị đó đã cố ý bỏ quên mất bặt đi tông chỉ phục vụ cho lợi lộc nhân dân và quốc gia mà ngài Nhân Tông đã chủ trương bảo bọc xây đắp. Mấy ai đã thấu hiểu câu nói trong lãnh vực tu hành “Tin ta mà không hiểu ta là phỉ báng ta” của Đức Thích Ca Mâu Ni từ phụ? Cũng như, mấy ai trong bổn đạo Trúc Lâm Thiền phái truyền thừa, hiểu cạn tông chỉ của ngài Nhân Tông Hương Vân Đại Đầu Đà qua lời tâm huyết của ngài: “Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo. Cho nên cái họa lâu đời của ta là họa Trung Hoa. Chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra trên biên ải. Các việc trên, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn. Tức là họ không tôn trọng biên giới qui ước. Cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta. Họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từcái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn: “Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác.” Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu.”
Kính bạch chư Tôn đức Phật giáo! Cộng sản đã gây ra không biết bao nhiêu oan khiên nghiệt ác cho dân chúng và tổ quốc Việt Nam. Đảng CSVN đã dâng bán đất nước Việt ta cho Trung Cộng rồi. Việt Nam sẽ trở thành một tỉnh của Trung quốc không còn là viễn cảnh nữa, mà là trong nay mai. Tỉnh này sẽ không phải là tỉnh đất mà những con người sống trên đó được ưu ái săn sóc như dân Hán, mà là tỉnh của 90 triệu dân Việt sẽ bị hành hạ, tra trấn, chết chóc hàng giờ cho đến khi nào không còn một người dân gốc Việt nào sống sót, để được thay vào toàn bộ dân Hán.
Hiện tượng này, tình huống này, bối cảnh này chính quý ngài đã thấy tận mắt ở Tây Tạng: Chỉ trong vòng chưa đến 2 năm, đã có đến gần 100 tu sĩ Phật giáo Tây Tạng tự thiêu để phản đối chính sách dã man của người Trung quốc. Tin tức đã được đăng tràn ngập khắp nơi.
Đảng Cộng sản Việt Nam rất sợ tôn giáo và sự đoàn kết của tôn giáo. Ngưỡng mong quý ngài hãy nên vì Quê hương, đất nước và dân tộc để gióng lên một tiếng nói hầu làm điễm tựa cho sự đứng lên của tín đồ Phật tử trong công cuộc cứu nguy tổ quốc thoát khỏi ách nô lệ muôn đời của triệu kiếp con cháu thế hệ đời sau. Hãy cùng đứng lên bên cạnh các tôn giáo bạn trong những phong trào đang lên. Bởi vì, trước khi là Phật tử hay Con chiên, chúng ta đã là người Việt Nam rồi!
VÔ CẢM VÀ AN NHIÊN KHÔNG PHẢI LÀ TỪ BI VÀ TRÍ HUỆ! Mặc cả với dân tộc chẳng phải là tinh thần Bi-Trí-Dũng trong Phật giáo. Và cũng xin mọi người đừng tiếp tục núp dưới bóng TỪ BI hoặc BÁC ÁI để quên đi bổn phận đối với Tổ quốc đang lâm nguy và Dân tộc đang bị đọa đày!
Và, hỡi những anh công an chuyên làm công cụ tay sai cho ác đảng CSVN!
Cho tôi xin nhắn nhủ vài lời: Đảng CSVN từ bọn cấp huyện, tỉnh trở lên, chúng là những tên bán nước cầu vinh. Chúng chẳng bao giờ từ bỏ mớm lợi riêng tư của chúng được. Nhưng các anh là những công cụ thi hành nhiệm vụ, mà nhiệm vụ này chẳng mang lợi lộc gì đến quần sinh bởi đó là nhiệm vụ bán nước, đàn áp dân lành từ trên ban xuống! Nhắm mắt thi hành là một sự ngu xuẩn vô cùng! Trên Việt Nam ta, đã bao nhiêu thời đại hưng thịnh thái bình như Đinh, Lê, Lý Trần, Lê rồi cũng phải kết thúc. Huống hồ một chính quyền bất nhân, vô đạo, gian ác, bán nước, hại dân như chế độ CSVN hiện thời, thử hỏi sống thêm được bao lâu?
Cái thiện chẳng chẳng tồn tại, thì các ác làm sao tồn tại? Cũng như tôi đã nhắn nhủ các anh trước đây qua một vài bài viết, ác đảng CSVN sẽ phải sụp đổ chắc chắn 100% mà thời gian đang được đếm xuống dần dần, đến lúc ấy các anh sẽ phải đền tội trước nhân dân, nói trắng ra là những tội trạng gian ác của các anh đang được nhân dân ghi nhớ và lấy lại món nợ máu chém giết đánh đập dân chúng trong những cuộc biểu tình cứu quốc. Vì, tội tiếp tay bán nước chẳng thể tha được.
Trong thời quân chủ, tội bán nước đã bị tru di cửu tộc. Do đó, mong các anh công cụ công an nên tỉnh táo suy nghĩ lại để:
1) đứng về phía nhân dân, hoặc 2) nới tay cho nhân dân để họ tự do tiếp tục tranh đấu chống kẻ thù dân tộc cứu quốc! Vay gì trả nấy! Xin các anh đừng quên luật Nhân-Quả!
Và đây là lời tâm huyết của Hoài Nam: Hỡi tứ chúng Phật tử (Tỷ khưu, Tỷ khưu ni, Ưu bà tắc, Ưu bà di) những ai còn ưu tư cho tiền đồ của tổ quốc và còn thương mến Phật giáo thì:
1) Đừng đánh mất giá trị cao cả của tinh thần Bi – Trí Dũng của Phật giáo, 2) Đừng để cho các tôn giáo bạn nói riêng và nhân dân Việt Nam nói chung khinh thường Phật giáo, và 3) Đừng biến Phật giáo thành một tôn giáo vô cảm, yếm thế, bi quan, nhu nhược trước những nỗi thống khổ của dân tộc và chúng sinh.
Hoài Nam
Nguồn: FB Tiến Sĩ Lương Nguyễn