Sống khác với tồn tại, bởi sống là luôn cống hiến !
Từ chiều hôm qua đến trưa nay, cộng đồng mạng FB đã chia sẻ nhau một video clip về hiện tượng "Đá nổi" được phát hiện tại huyện Cần Đước, tỉnh Long An. Tảng đá nổi kỳ lạ này đã được người dân địa phương vớt lên đưa về làm lễ và giữ tại chùa Ông thuộc ấp Chợ, xã Long Hựu Đông, huyện Cần Đước, tỉnh Long An. Dù video clip được cho là đã quay lại khá rõ ràng một vật thể lạ có hình dáng giống như một khối đá có thể tích khoảng 0.5m3 đang nổi trên mặt nước với sự chứng kiến của nhiều người dân nơi đây nhưng cộng đồng mạng vẫn chia làm hai phe : tin và không tin.
Theo câu sấm truyền mà nhiều người cho rằng là của Trạng Trình : "Bao giờ thạch nổi mao chìm.Đồng khô hồ cạn thì tìm thấy nhau". Dưới triều đại đau thương được cai trị bởi nhà cầm quyền CSVN từ năm 1945, hai câu này đã được đọc thành " Bao giờ thạch nổi mao chìm. Đồng khô hồ cạn búa liềm ra tro".
Trong tất cả những hiện tượng trái với nguyên lý tự nhiên đó thì "Đá nổi" luôn được nhiều thế hệ đi trước cho là một điềm báo mang ý nghĩa tâm linh. Dù thông tin được chia sẻ có là thật hay là giả thì cũng đáng để ta suy nghĩ. Nếu là thật thì đây hẳn là điềm báo cho một sự thay đổi mà "đấng tối cao" muốn gửi tới khi con người đang phải chứng kiến cuộc sống của mình chìm xuống tận cùng đáy đau thương. Còn nếu thông tin này được dựng lên vì ý đồ nào đó thì có lẽ đó cũng là thông điệp gửi gắm cho một khát khao thay đổi. Vì khi con người đang bị dồn vào đường cùng không lối thoát thì người ta thường có xu hướng quay trở về tâm linh và phó thác mọi thứ cho đấng tối cao như một tia hy vọng cuối cùng còn sót lại.
Riêng cá nhân tôi, vì không phải là người theo đạo công giáo, cũng chẳng phải là phật tử tôn sùng vào học thuyết của phật giáo nhưng tôi luôn tin vào thuyết nhân quả hiện hữu. Tôi luôn cho rằng vận mệnh là phần lớn do bản thân mình, do nhận thức và hành động của chính mình tự quyết định chứ không chỉ hoàn toàn nằm trong sự tính toán đã có sẵn của một đấng tối cao nào đó. Với tôi, trong cuộc sống, "nhân" có thể thắng " thiên" ít nhất là 50%. Sự phó thác mà nhiều người hay nghĩ đối với tôi chính là sự phó mặc, là cách biện hộ cho sự thiếu nỗ lực của bản thân trong việc tìm cách đạt được mục tiêu mong ước chứ không chỉ đơn giản là một niềm tin tôn giáo đơn thuần.
Sống khác với tồn tại bởi sống là luôn cống hiến ! Sống là không ngừng đấu tranh cho những giá trị cao đẹp của bản thân và của nhân loại. Sự việc "Đá nổi" nếu có thật đi chăng nữa chỉ là một hiện tượng chứng tỏ các yếu tố "Thiên thời địa lợi" đã gặp nhau và chỉ còn "Nhân hòa" là chúng ta cần phải tranh thủ kết hợp mọi sức mạnh của âm dương, của trời đất và thời thế để nỗ lực phát huy tối đa sức mạnh của con người nhằm mang lại sự thay đổi mà chúng ta luôn khao khát từ bao thế hệ nay.
Đá sẽ không tự nổi liên tục và cơ hội để đưa đất nước bước vào một công cuộc thay đổi cũng sẽ không thể đến nhiều lần. Chỉ có chúng ta mới quyết định được tương lai của chính chúng ta mà thôi. Vì thế, hiện tượng "đá nổi" dù có thật hay giả thì giờ đây cũng không còn quan trọng nữa. Chỉ biết rằng vận mệnh của đất nước, sự trường tồn của dân tộc này đang như chỉ mành treo chuông mới là một điều đang trở nên hiện hữu hơn bao giờ hết !