top of page

SUY NGẪM VỀ PHÚC ÂM CỦA THÁNH GIOAN ĐOẠN 8, CÂU 51 ĐẾN CÂU 59

Phêrô Dương Trọng Văn ngày 21 tháng 6 năm 2024

Phúc âm của thánh Gioan đoạn 8, câu 51 đến câu 59 là một đoạn văn chạm đến tận tâm can. Nó phơi bày sự tổn thương sâu sắc của Chúa Giê-su, nỗi đau bị từ chối, và sự căng thẳng âm ỉ giữa chân lý và truyền thống. Chúng ta thấy Chúa Giê-su, hình ảnh hiện thân của tình yêu thương, lại bị đối mặt với những lời buộc tội và sự hoài nghi. Dân chúng, những người Ngài đến để cứu rỗi, lại quay lưng lại với Ngài. Lời họ nói ra như những mảnh băng sắc nhọn đâm vào tim Ngài: "Chúng tôi bảo ông là người Sa-ma-ri và là người bị quỷ ám thì chẳng đúng lắm sao?" (Gioan đoạn 8 câu 48)


Chỉ cần tưởng tượng ra ánh nhìn trên mặt Chúa Giê-su, một làn sóng tuyệt vọng đã ập đến với tôi. Liệu có một tia nghi ngờ nào thoáng qua trong mắt Ngài? Liệu sự hiểu lầm nặng nề của họ có khiến vai Ngài sụp xuống? Đấng đang tìm cách khai sáng họ lại bị họ gắn mác là kẻ ngoại lai, bị điều khiển bởi thế lực tà ác.


Nhưng rồi, Chúa Giê-su lên tiếng. Giọng nói của Ngài, mặc dù pha chút buồn rầu, nhưng vẫn vang lên với niềm tin kiên định. Ngài phán, "Quả thật, quả thật, ta nói cho các ngươi biết, ai giữ lấy lời ta sẽ không bao giờ thấy sự chết" (Gioan đoạn 8 câu 51). Lời tuyên bố đơn giản này thắp lên một tia thách thức trong tôi. Ngay cả khi đối mặt với sự từ chối, Chúa Giê-su vẫn kiên định với chân lý của Ngài. Ngài không làm loãng đi sứ điệp của mình, không chạy theo sự chấp thuận của họ. Ngài ban cho họ sự sống, sự sống đời đời, chỉ cần họ nắm bắt được chân lý mà Ngài mang đến.


Tuy nhiên, dân chúng vẫn không tin. Họ chế giễu lời Ngài, bám vào những cách giải thích cứng nhắc về Kinh Thánh. Họ cảm thấy thoải mái trong truyền thống của mình, mù quáng trước sứ điệp mang tính cách mạng đang đứng trước mặt họ. Sự bực bội dâng lên trong tôi. Làm sao họ có thể mù quáng đến thế? Chẳng lẽ họ không thấy tình yêu tỏa ra từ Ngài sao?


Nhưng Chúa Giê-su không đáp lại bằng cơn giận dữ hay sự lên án. Ngài chuyển hướng sự chú ý của họ. "Trước khi Áp-ra-ham ra đời," Ngài phán, "Ta đã có!" (Gioan đoạn 8 câu 58) Lời tuyên bố này giống như một tiếng sấm nổ. Chúa Giê-su, người đàn ông đứng trước mặt họ, tuyên bố mình đã hiện hữu trước Áp-ra-ham, một trụ cột của đức tin của họ. Đó là một tuyên bố về thần tính của Ngài, một chân lý có thể phá vỡ sự hiểu biết hạn hẹp của họ.


Dân chúng phản ứng bằng sự phẫn nộ. Họ cầm lấy đá, công cụ của cái chết, sẵn sàng im lặng Đấng nói lên sự thật trước quyền lực. Hình ảnh này hằn sâu vào tâm trí tôi - Chúa Giê-su, hiện thân của tình yêu thương, đang đối mặt với một đám đông hung hãn. Nước mắt giàn giụa trên má tôi.


Tuy nhiên, ngay cả trong khoảnh khắc nguy hiểm này, Chúa Giê-su vẫn không nao núng. Ngài đứng hiên ngang, niềm tin của Ngài không lay chuyển. Và rồi, phân đoạn kết thúc đột ngột. Chúng ta không biết số phận của Chúa Giê-su ra sao. Điều này khiến tôi bồn chồn. Nhưng có lẽ đó là dụng ý. Nó buộc chúng ta phải đối mặt với sự khó chịu của chân lý, khả năng bị từ chối, và sức mạnh kiên định của sứ điệp của Chúa Giê-su trước những điều đó.


Phúc âm của thánh Gioan đoạn 8, câu 51 tới câu 59 là một đoạn văn khiến tôi xúc động mãnh liệt. Nó phơi bày sự mong manh của chân lý, nỗi đau bị từ chối, và tình yêu thương kiên định của Chúa Giê-su. Đó là một lời nhắc nhở rằng theo Ngài không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nó có thể có nghĩa là đối mặt với sự hiểu lầm, thậm chí là thù địch. Nhưng trong sự khó chịu này, ẩn chứa lời hứa về sự sống đời đời, một chân lý đáng để nắm giữ, ngay cả khi thế giới dường như quyết tâm bác bỏ nó.


Đoạn văn này cũng khiến tôi chiêm nghiệm về bản thân mình. Đôi khi, tôi cũng cảm thấy bị hiểu lầm, bị những người xung quanh từ chối. Giống như Chúa Giê-su, tôi có can đảm kiên định với niềm tin của mình không? Hay tôi sẽ dễ dàng khuất phục trước áp lực và từ bỏ những gì mình tin tưởng?


Phúc âm của thánh Gioan đoạn 8, câu 51 tới câu 59 là một lời kêu gọi mạnh mẽ. Nó kêu gọi chúng ta sống theo chân lý, ngay cả khi điều đó khó khăn. Nó kêu gọi chúng ta yêu thương, ngay cả khi bị đối xử bất công. Và nó kêu gọi chúng ta tin tưởng, ngay cả khi hy vọng dường như le lói.


Cuối cùng, hình ảnh Chúa Giê-su đứng hiên ngang trước đám đông hung hãn là một hình ảnh của hy vọng. Ngài là bằng chứng cho thấy ngay cả trong bóng tối, ánh sáng của chân lý vẫn có thể chiếu rọi. Ngài là nguồn sức mạnh để chúng ta vượt qua những thử thách và bước đi trên con đường hẹp dẫn đến sự sống đời đời.




Comments


Featured Posts
Recent Posts
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Classic
  • Twitter Classic
  • Google Classic
bottom of page