MỘT GIA ĐÌNH KHÔNG BỊ CHIA RẼ VÀ SẼ TỒN TẠI MÃI MÃI
Phêrô Dương Trọng Văn ngày 11 tháng 6 năm 2024
Trong bài Phúc Âm của thánh Mác-cô đoạn 3, câu 20 tới câu 35, hình ảnh Chúa Giê-su nổi lên giữa đám đông vây quanh Ngài. Mọi người đổ xô đến để nghe Ngài giảng đạo và chứng kiến quyền năng của Ngài. Thế nhưng, ngay cả trong chính gia đình mình, Ngài cũng không được thấu hiểu.
"20 Khi ấy, Ðức Giêsu và các môn đệ trở về nhà, và đám đông lại kéo đến, nên Người và các môn đệ không sao ăn uống được. 21 Thân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí.
22 Còn các kinh sư từ Giêrusalem xuống thì lại nói rằng Người bị quỷ vương Bê-en-dê-bun ám, và người dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ. 23 Ðức Giêsu liền gọi họ đến, dùng dụ ngôn mà nói với họ: 24 “Xatan làm sao trừ Xatan được? Nước nào tự chia rẽ, nước ấy không thể bền; nhà nào tự chia rẽ, nhà ấy không thể vững. 25 Vậy Xatan mà chống Xatan, Xatan mà tự chia rẽ, thì không thể tồn tại, nhưng đã tận số. 26 Không ai có thể vào nhà kẻ mạnh mà cướp của được, nếu không trói kẻ mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó.
“27 Tôi bảo thật các ông: mọi tội lỗi và lời phạm thượng, dù nói phạm thượng nhiều đến mấy đi nữa, thì cũng sẽ được tha cho con cái loài người. 28 Nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì chẳng đời nào được tha, mà còn mắc tội muôn đời”. 29 Ðó là vì họ đã nói: “Ông ấy bị thần ô uế ám”.
30 Mẹ và anh em Ðức Giêsu đến, đứng ở ngoài, cho gọi Người ra. 31 Lúc ấy, đám đông đang ngồi chung quanh Người. 32 Có kẻ nói với Người rằng: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em chị em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy!” 33 Nhưng Người đáp lại: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” 34 Rồi Người rảo mắt nhìn những kẻ ngồi chung quanh và nói: “Ðây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. 35 Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi”.
Câu 21 cho thấy sự lo lắng của những người thân thiết với Chúa Giê-su. Họ cho rằng Ngài đang “phát cuồng” vì Ngài quá say mê với việc giảng đạo và chữa bệnh. Họ không nhận ra sứ mệnh thiêng liêng của Ngài, cũng không hiểu được quyền năng đến từ Đức Chúa Trời đang hoạt động qua Ngài. Thậm chí, những thầy kinh Torah đến từ Giê-ru-sa-lem còn quy kết rằng Ngài nhờ quyền của quỷ vương Bê-el-xê-bun mà đuổi được quỷ (câu 22).
Những lời buộc tội này khiến người đọc cảm thấy xót xa. Chúa Giê-su đến trần gian với sứ mệnh cứu rỗi, nhưng ngay cả những người thân cận nhất và giới chức tôn giáo uy tín lại không tin tưởng Ngài. Điều này cho thấy sự mù quáng và cứng lòng của con người.
Tuy nhiên, Chúa Giê-su không đáp trả bằng cơn giận. Ngài dùng dụ ngôn để giải thích sự vô lý của những lời buộc tội. Ngài dạy rằng nếu Satan chống lại chính mình thì vương quốc của hắn sẽ không thể tồn tại (câu 23-26). Quyền năng của Ngài đến từ Đức Chúa Trời, Đấng Chí Thánh, Đấng đang chiến thắng sự dữ.
Chúa Giê-su khẳng định rằng tất cả tội lỗi đều có thể được tha thứ, ngoại trừ tội phạm đến Thánh Linh (câu 28-29). Tội này được hiểu là sự cố chấp chống lại sự thật, chống lại Đức Chúa Trời ngay cả khi đã biết rõ.
Những câu tiếp theo (câu 31-33) cho thấy sự xuất hiện của mẹ và anh em Chúa Giê-su. Họ đến tìm Ngài nhưng lại đứng bên ngoài, không dám bước vào. Điều này có thể do họ không hoàn toàn tin tưởng vào sứ mệnh của Ngài, hoặc họ ngại ngùng trước đám đông.
Tuy nhiên, Chúa Giê-su đã thay đổi định nghĩa của gia đình theo một cách hoàn toàn mới mẻ. Ngài tuyên bố rằng những người làm theo ý Đức Chúa Trời mới thật sự là anh chị em và mẹ của Ngài (câu 34-35).
Câu chuyện này dạy cho chúng ta nhiều bài học. Thứ nhất, gia đình là quan trọng, nhưng mối liên kết thiêng liêng với Đức Chúa Trời còn quan trọng hơn. Thứ hai, ngay cả những người thân cận nhất cũng có thể không hiểu và ủng hộ chúng ta trên con đường theo đuổi đức tin.
Cuối cùng, bài học quan trọng nhất là hãy mở lòng mình đón nhận sự thật. Nếu chúng ta can đảm sống theo ý Đức Chúa Trời, thì chúng ta sẽ trở thành thành viên trong gia đình của Ngài, một gia đình không bị chia rẽ và sẽ tồn tại mãi mãi.
Comments